NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 50

- Những người thua cuộc luôn bại trận do lỗi của chính họ, chứ không

phải vì đối thủ, nhưng điều này tôi nghĩ cậu biết rồi.

Gió thổi mạnh hơn. Một trận gió cuốn bụi bay mù lên, Martin buộc phải

đưa tay lên che mặt. Không hề lay chuyển, McLean vẫn tiếp tục:

- Đôi khi thua cuộc còn dễ dàng hơn trả giá cho chiến thắng, phải

không?

Không thấy Martin trả lời, Archibald nhấn mạnh:

- Hãy thừa nhận rằng ít nhất cậu cũng đã tự đặt cho mình một câu hỏi!

- Câu hỏi gì? Martin bất đắc dĩ hỏi.

- “Nếu hôm nay mình bắt được Archibald, ngày mai cuộc sống của mình

còn ý nghĩa gì nữa?”

- Không cần phải nếu: hôm nay tôi sẽ bắt giữ ông. Ngay bây giờ.

- Thôi nào, con trai, hãy thừa nhận rằng cậu chỉ có mỗi mình tôi trên đời

này thôi.

- Tôi không phải con trai ông, OK?

- Cậu không vợ, không con, không một người bạn gái tử tế từ nhiều năm

nay. Cha mẹ cậu? Cả hai đều đã qua đời. Đồng nghiệp của cậu? Đa số bị
cậu coi thường. Cấp trên? Cậu cho rằng họ không coi trọng công việc của
cậu.

Mặc dù vẫn đứng dưới tầm đe dọa của họng súng, McLean vẫn tỏ ra

bình tĩnh kỳ lạ. Martin có súng và Archibald chỉ có lời nói. Thế nhưng vào
lúc này, lời nói còn hữu hiệu hơn cả một khẩu súng ngắn tự động.

Giống như để tiếp thêm sức mạnh cho lời nói, đôi mắt Archibald lấp

lánh. Từ hắn toát ra vẻ gân guốc pha với sự tinh tế.

- Trong vụ này, cậu đã đánh giá quá cao năng lực của mình rồi, chàng

trai ạ.

- Tôi không nghĩ thế, Martin nói dối.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.