NẾU ĐỜI ANH VẮNG EM - Trang 92

hắn cảm thấy cô đơn, chán chường và tuyệt vọng. Từ nhiều tuần nay, những
cơn đau nhói cứ liên tục xé nát vùng lưng và bụng hắn. Hắn đã sút cân, da
ngả màu vàng ệch và chẳng còn thiết ăn uống gì nữa.

Sau nhiều lần trì hoãn, cuối cùng hắn cũng quyết định lấy hẹn tại trung

tâm điều dưỡng này, hắn đã trải qua hàng loạt cuộc xét nghiệm ở đây từ
hôm qua tới giờ. Người ta đã thử máu, khám ngoài bụng, siêu âm ổ bụng và
thậm chí còn luồn cả một ống nội soi vào tá tràng. Người ta hứa sẽ trả kết
quả và kết luận y khoa sơ bộ vào cuối ngày. Lúc này, hắn đã trút hết sức
lực, đầu óc choáng váng đau nhức và chỉ muốn nôn.

Nhất là hắn thấy sợ.

Vào lúc cuối chiều như thế này, gian phòng căng tin rộng rãi hầu như

trống trơn. Những bông hoa tuyết dán trên mặt kính, bổ sung cho những chi
tiết trang trí Noel đã lỗi thời treo trên tường. Gần quầy bán hàng, giọng hát
trầm trầm của Leonard Cohen cất lên từ radio khiến Archibald sửng sốt.
Xúc động, hắn cố ép mình uống một hớp cà phê, dụi mắt rồi khép mi lại.
Bài hát đã làm dậy lên trong hắn những kỷ niệm mà hắn vẫn thường phải cố
xua đi. Những hình ảnh rực rỡ ánh mặt trời nhuốm màu hồi ức: một
California vào đầu những năm 1970. Một thời kỳ sôi sục, tự do và thoải
mái, vẫn đang rung lên nguồn năng lượng phản kháng và yêu chuộng hòa
bình.

Một không gian thần tiên. Một cặp tình nhân trẻ say sưa bên vô lăng của

chiếc xe mui trần.

Valentine.

Quãng thời gian của những tiếng cười, của tình yêu hòa hợp và vô tư lự.

Thời của Pink Floyd, của Gratefull Dead, của dòng nhạc rock phá cách

và của San Francisco Sound.

Valentine, rực rỡ và tươi vui với cách cô gọi tên hắn bằng chất giọng

Pháp của mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.