từng có hình ảnh nào lọt được vào trong óc em. Em đã dò đoán những hình
dạng và những đường viền suốt đời em, nhưng không thể liên hệ được một
hình ảnh nào với cái mà tay em kể lại.
Thế rồi Coco, đó là biệt hiệu mà tất cả mọi người dùng để gọi bác sĩ, đã
thực hiện một ca mổ “ không thể được, làm một thử nghiệm tối đa để đạt
cái tối đa. Buổi sáng trước bữa ăn tối ở nhà cha mẹ Arthur, một mình trong
phòng với cô bé, ông đã tháo băng cho em.
- Cháu sẽ bắt đầu nhìn thấy một cái gì đó trước khi bác tháo băng xong cho
cháu. Chuẩn bị tinh thần đi !
- Cháu sẽ nhìn thấy cái gì cơ ?- cô bé hỏi.
- Bác đã giải thích cho cháu rồi đấy, cháu sẽ nhìn thấy ánh sáng.
- Nhưng mà ánh sáng là gì ?
- Là cuộc sống, đợi một tí đã...
Và như ông đã hứa, một vài giây sau ánh sáng ban ngày tràn vào mắt cô bé.
Nó ào đến dồn dập xuyên qua hai đồng tử nhanh hơn một dòng sông được
giải phóng khỏi một đập chắn vừa bị vỡ, vượt qua hai thuỷ tinh thể với tốc
độ nhanh nhất và đến đặt vào đáy mắt hàng tỉ thông tin mà nó chuyển tải.
Được kích thích lần đầu tiên kể từ khi cô bé chào đời, hàng triệu tế bào
võng mạc ở mắt em trở nên náo động, gây ra phản ứng hoá học của một
phức hợp tuyệt vời, nhằm mã hoá những hình ảnh được in vào võng mạc.
Mật mã được truyền ngay lập tức đến hai dây thần kinh thị giác vừa thức
dậy sau một giấc ngủ dài, chúng vội vã chuyển cái lưu lượng đầy ắp dữ liệu
này đến não. Chỉ trong chừng vài phần nghìn giây, bộ não đã giải mã xong
mọi dữ liệu nhận được, tái tạo chúng thành những hình ảnh linh hoạt, dành
cho nhận thức nhiệm vụ liên kết và diên giải những hình ảnh này. Bộ phận