NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 154

Nhưng hơn tất cả, bà đã dạy anh biết yêu và biết tỉa hoa hồng. Vườn hoa
hồng là một nơi giống như dấu ấn của phép màu. Hàng trăm mùi hương
quyện lẫn vào nhau ở đó. Lili dẫn anh đến đây để kể cho anh nghe những
câu chuyện trong đó lũ trẻ con thì mơ thành người lớn còn người lớn thì
ước được trở lại tuổi thơ. Trong tất cả các loại hoa, đây là loài hoa mà anh
yêu nhất.

Một buổi sáng đầu hè, mẹ bước vào phòng Arthur lúc trời mới rạng, ngồi
xuống giường cạnh đầu cậu bé và vuốt ve những búp tóc xoăn của cậu.

- Dậy đi, Arthur của mẹ, dậy đi con, mẹ dẫn con đi.

Cậu bé túm lấy những ngón tay của mẹ, xiết chặt trong bàn tay nhỏ của cậu
và quay người lại, áp má vào lòng bàn tay mẹ. Gương mặt cậu sáng lên một
nụ cười biểu lộ rõ tình cảm trìu mến.

Bàn tay Lili có một mùi hương không bao giờ phai nhạt trong ký ức khứu
giác của Arthur. Đó là sự kết hợp của nhiều loại tinh dầu hoa mà bà tự pha
trộn khi ngồi bên bàn trang điểm của mình, và sáng nào bà cũng xoa lên cổ.

Đây là một trong những kỷ niệm gắn với ký ức về hương thơm.

- Nào đi thôi, con yêu của mẹ, chúng ta sẽ phải chaỵ đua với mặt trời.
Xuống bếp tìm mẹ trong vòng năm phút nữa nhé.

Đứa trẻ mặc vào người một chiếc quần vải bông cũ, khoác một chiếc áo
chui cổ rộng lên vai, vừa vươn vai vừa ngáp. Cậu mặc quần áo trong yên
lặng, mẹ cậu đã dạy cậu biết kính trọng sự tĩnh mịch lúc bình minh, cậu đi
đôi ủng cao su vì biết rõ hai mẹ con sẽ đi đâu sau khi ăn sáng. Khi đã sẵn
sàng, cậu vào gian bếp rộng.

- Đừng làm ồn, Antoine hãy còn ngủ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.