giây mà ta có hằng ngày ? “Điều đó chẳng phải quan trọng hơn những đồng
đô la hay sao, những giây được sống ?”
Từ khi cô bị tai nạn, mỗi ngày cô mới hiểu rằng thật ít người nhận thức
được thời gian đáng coi trọng và quý giá biết bao. Cô giải thích cho anh
những kết luận từ câu chuyện của cô “Anh muốn hiểu một năm sống là gì :
hãy đặt câu hỏi cho một sinh viên vừa thi trượt kì thi cuối năm. Một tháng
sống : hãy hỏi một người mẹ vừa cho ra đời đứa con đẻ non và đang đợi nó
được ra khỏi lồng kính để bà được ôm con trong vòng tay mình, bình yên
vô sự. Một tuần : hỏi một người làm việc ở nhà máy hay dưới hầm mỏ để
nuôi gia đình mình. Một ngày : hỏi hai người đang yêu mê mệt và đang đợi
để gặp lại nhau. Một giờ : hỏi một người mắc chứng sợ bóng tối, đang bị
kẹt trong cái thang máy hỏng. Một giây : nhìn vẻ mặt người vừa thoát khỏi
tai nạn ôtô, và một phần nghìn giây : hỏi một vận động viên vừa đoạt huy
chương bạc ở thế vận hội, chứ không đoạt huy chương vàng mà vì nó anh ta
đã luyện tập suốt đời mình. Cuộc sống thật kỳ diệu, Arthur, và em nói với
anh điều này với ý thức đầy đủ về sự việc, bởi vì từ khi em bị tai nạn, em
thưởng thức giá trị của từng khoảnh khắc. Vì vậy em xin anh, chúng ta hãy
tận hưởng tất cả những giây phút mà chúng ta còn lại này”
Arthur ôm cô trong vòng tay mình và thì thầm vào tai cô: “Mỗi giây bên
em đáng giá hơn tất cả những giây khác”. Họ đã trải qua phần còn lại của
đêm như vậy, ôm ghì lấy nhau trước lò sưởi. Cơn buồn ngủ ập đến với họ
lúc gần sáng, cơn bão không dịu di mà còn trái lại. Tiếng chuông điện thoại
di động của anh đánh thức họ vào quãng mười giờ, đó là Pilguez, ông đề
nghị Arthur tiếp ông, ông có chuyện muốn nói với anh và ông xin lỗi về
cách cư xử của mình hôm qua. Arthur do dự, không biết người này định
điều khiển anh hay ông ta chân thành. Anh nghĩ đến cơn mưa như trút nước
sẽ không cho phép họ ở phía ngoài, và dự kiến rằng Pilguez sẽ lợi dụng cớ
này để thâm nhập vào nhà. Không suy nghĩ thêm, anh mời ông ta đến ăn
trưa trong bếp của anh. Có thể là để mạnh hơn ông ta, để làm lạc hướng.
Lauren không bình luận một lời, cô phác một nụ cười buồn mà Arthur
không nhận thấy.