NẾU EM KHÔNG PHẢI MỘT GIẤC MƠ - Trang 7

Chương 1

Mùa hè 1996

Trên chiếc bàn đầu giường làm bằng gỗ màu sáng, cái đồng hồ báo thức
nhỏ vừa mới reo lên. Năm giờ rưỡi sáng, căn phòng tràn ngập một ánh sáng
vàng óng ả mà chỉ những buổi bình minh ở San Francisco mới có.

Cả nhà đang ngủ, con chó Kali nằm trên tấm thảm to, Lauren cuộn tròn
trong chăn bông trên chiếc giường rộng.

Vẻ ấm áp dịu dàng lan toả làm cho căn hộ của Lauren đẹp một cách bất
ngờ. Nằm trên tầng cao nhất của môt ngôi nhà xây kiểu thời Victoria ở
Green Street, căn hộ có một phòng khách liền bếp kiểu Mỹ, một phòng thay
quần áo, môt phòng ngủ rộng và một buồng tắm thênh thang có cửa sổ. Sàn
nhà lát bằng những phiến gỗ to màu vàng, sàn trong phòng tắm thì được sơn
trắng kẻ ô đen. Những bức tường trắng được trang hoàng bằng các bức hoạ
cũ mua ở các galerie Union Street, trần nhà viền một đường kẻ chỉ bằng gỗ
chạm trổ rất thanh thoát bởi bàn tay của một người thợ mộc tài năng hồi đầu
thế kỷ và được Lauren sơn lại thành màu caramen.

Vài tấm thảm dừa bện sợi đay đặt quanh mấy góc phòng khách, phòng ăn
và cạnh lò sưởi. Đối diện lò sưởi một chiếc đivăng to đùng bọc vải mộc như
mời mọc ngồi vào nghỉ ngơi. Trên tủ tường, giá sách có đặt mấy chiếc đèn
xinh xắn với những chụp đèn xếp nếp, những đồ được mua trong vòng ba
năm qua.

Đêm trôi qua thật nhanh. Là sinh viên y khoa nội trú tại bệnh viện
Memorial San Francisco, Lauren đã phải kéo dài ca trực của cô lâu hơn hẳn
hai mươi tư giờ thường lệ, do lúc đêm khuya có các nạn nhân của một đám
cháy lớn được đưa đến. Những chiếc xe cứu thương đầu tiên lao vào khu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.