NẾU NHƯ ĐƯỢC LÀM LẠI - Trang 186

- Thế mà cứ khoe mình là trí thức, đến phát âm đúng một cái tên cũng

chẳng xong, tên đại úy cười khẩy.

Hắn dùng đầu cây gậy mảnh nâng cằm Rafaël lên rồi cứa nhanh, mạnh

một nhát vào má anh.

Rafaël chỉ nghĩ đến Isabel, đến María Luz, và nhất quyết không chịu

nhục xin tha.

- Cái nhà in chết tiệt của chúng mày ở đâu? Tên đại úy hỏi.

Khi nơi ấy được nhắc đến, Rafaël, mặt sưng vù, thân thể bầm giập, thả

hồn đến với căn phòng có bức tường xanh tróc lở vữa. Anh cảm nhận được
mùi giấy, mùi mực và mùi rượu metila mà các bạn anh thường sử dụng để
làm máy in rônêô hoạt động. Ký ức thuộc về khứu giác này khiến anh trở
nên minh mẫn hơn chút.

Một luồng điện phóng tiếp theo khiến người anh rung lên bần bật, anh

bắt đầu co giật và không kiểm soát được các cơ thắt. Nước tiểu lẫn máu
trong người anh chảy ra dọc hai cẳng chân. Đôi mắt, chiếc lưỡi cùng bộ
phận sinh dục mất hết sức sống. Anh bất tỉnh nhân sự.

Tay bác sĩ phụ tá cho đại úy chạy đến nghe tim phổi, kiểm tra đồng tử

rồi thông báo hôm nay thế là đủ rồi nếu chúng muốn giữ mạng sống của
anh. Và tay đại úy Antonio Alfonso Roberto Sánchez dĩ nhiên là muốn giữ
cho tù nhân của mình còn sống. Nếu muốn anh chết, hắn chỉ cần bắn một
phát vào đầu là xong, nhưng còn hơn cả chết, hắn muốn anh phải chịu đau
đớn bội phần để trả giá cho hành động phản bội.

Trong khi bị bọn tay chân lôi về xà lim, Rafaël bất tỉnh và chịu đòn tra

tấn kinh khủng nhất khi nghe thấy, từ đầu kia hành lang, tên đại úy Sánchez
hét lên: “Dẫn vợ hắn ta lại đây.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.