NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 117

rộng lớn thấp thoáng hai, ba bóng người đang chạy bộ trong đêm
tối.

Hứa Hủ đứng một lúc, liền nhìn thấy một người từ trong sương

mù dày đặc chạy đến trước mặt cô. Là Quý Bạch, chắc anh mới
đến sân tập chưa lâu, trên người anh không có mùi mồ hôi.

Dưới ánh sáng mờ mờ, đường nét gương mặt Quý Bạch mơ hồ,

nhưng giọng nói trầm thấp của anh rất rõ ràng: “Hôm qua em chạy
mấy vòng?”

“Năm vòng.” Hứa Hủ đáp.

“Hôm nay mười vòng, tốc độ không thể chậm hơn hôm qua, tôi sẽ

tính giờ.” Sau khi buông ra một câu, Quý Bạch tiếp tục chạy về
phía trước.

Hứa Hủ trầm mặc trong giây lát, cầm chai nước uống một ngụm

rồi chạy theo anh.

Nói là chạy theo nhưng Quý Bạch đã nhanh chóng mất hút. Đến

khi Hứa Hủ chạy non nửa vòng sân tập, đằng sau xuất hiện tiếng
bước chân trầm ổn từ xa đến gần.

Chỉ nghe tiếng thở có tiết tấu này, là có thể cảm nhận được cơ thể

người đàn ông đang giải phóng sức mạnh trong khi vận động.
Ngược lại, động tác chạy bộ của Hứa Hủ không hề có cảm giác tồn
tại. Cô có bước chân ngắn, hơi thở nhẹ. Vừa cúi đầu, cô liền nhìn
thấy một bước của Quý Bạch còn dài hơn hai bước của cô, anh
nhanh chóng vượt qua người cô…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.