NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 204

người hơi dịch sang bên cạnh. Phát giác ánh mắt của Quý Bạch, cô
đột nhiên nhìn anh, đôi mắt đen láy của cô có chút quẫn bách và
dựa dẫm.

Thật ra, Hứa Hủ không có ý dựa dẫm. Quý Bạch là người duy

nhất cô quen biết ở nơi này, cô không thể tùy tiện đối xử cứng rắn
với bạn của anh. Cô đương nhiên đợi anh ra mặt, đuổi người đàn
ông kỳ quái này đi chỗ khác.

Quý Bạch nhìn vào mắt cô, cất giọng bình thản: “Hứa Hủ, lại

đây.”

Hứa Hủ lập tức đứng dậy. Hầu Tử cười ngoác miệng, cũng đứng

dậy đi theo. Người ở bàn bên này biết ý, chỉ cười cười.

Hứa Hủ đi đến bên cạnh Quý Bạch: “Quý đội.”

Quý Bạch còn chưa trả lời, Thư Hàng nheo mắt nhìn cô: “Không

phải ở cục cảnh sát, cô gọi Quý đội làm gì. Hãy gọi cậu ấy là anh
ba.”

Hứa Hủ: “Anh ba!”

Quý Bạch nhướng mắt nhìn Hứa Hủ.

Anh ba.

Cách xưng hô thân thiết này được người khác gọi không biết bao

nhiêu lần. Nhưng đây là lần đầu tiên có người gọi bằng giọng điệu
bình thản và cứng nhắc như vậy. Thế nhưng, âm thanh nhỏ nhẹ
mềm mại và ngữ khí lạnh nhạt xa cách của cô, giống một chiếc
lông vũ dài, nhẹ nhàng lướt qua trái tim Quý Bạch, khiến anh có
cảm giác ngứa ngáy, đồng thời cũng... dễ chịu lạ thường.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.