NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 211

Đồ ăn của Quý Bạch chuẩn bị xong, hai người đồng thời chén

sạch. Quý Bạch cầm đĩa chuẩn bị thu dọn, Hứa Hủ đứng dậy:
“Thầy để em làm.”

Quý Bạch liếc cô một cái.

Hứa Hủ đương nhiên hiểu ánh mắt anh có ý nghĩa gì. Cô ngẫm

nghĩ, nhưng không tìm ra từ ngữ uyển chuyển, cô đành thẳng thắn
bày tỏ ý kiến của mình: “Thưa thầy, sau này em sẽ kính trọng thầy,
cố gắng theo thầy học tập.”

Quý Bạch lại nhìn gương mặt ửng đỏ của Hứa Hủ: “... Được.”

Thân hình cao lớn của anh ngồi bất động, Hứa Hủ đương nhiên

phải cúi người xuống dọn cốc đĩa. Thân thể cô đung đưa ngay
trước mắt Quý Bạch, ở cự ly rất gần. Trên thực tế, áo ngủ của cô
rất rộng nên chẳng nhìn ra đường nét ở bên trong. Nhưng cũng
chính vì điều đó, Quý Bạch đột nhiên nhớ tới cảm giác đầy đặn
mềm mại lạ thường còn lưu lại trên đầu ngón tay từ nhiều ngày
trước.

Lúc bấy giờ anh chỉ cười cho qua, bây giờ hồi tưởng lại mới thấy,

xúc cảm đó rất tuyệt.

Quý Bạch không còn là thiếu niên tuổi mới biết yêu. Sau khi về

phòng ngủ, anh đứng trước cửa sổ, ngắm nhìn cảnh đêm đẹp đẽ
của Bắc Kinh, trong đầu toàn là hình ảnh Hứa Hủ.

Gần đây, anh thường chú ý đến cô, tựa hồ đã trở thành thói quen.

Chỉ cần cô xuất hiện, ánh mắt anh dù vô tình hay hữu ý cũng dừng
lại trên người cô. Ngắm mái tóc ngắn của cô, anh thấy vừa mắt,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.