Hứa Hủ mỉm cười, nói tiếp: “Thật ra có rất nhiều phương pháp
giảm bớt áp lực, hút thuốc là cách không lành mạnh nhất. Em tin
anh biết điều đó, cai thuốc cũng không khó...”
Hứa Hủ nói nghiêm túc. Quý Bạch lắng nghe âm thanh nhỏ nhẹ
dịu dàng bên tai, trong lòng anh trở nên lười nhác dễ chịu. Anh
nghĩ thầm: “Quý Bạch ơi Quý Bạch, tâm tư của cô ấy đơn thuần
chậm hiểu vô cùng. Hôm nay cậu bị mấy câu nói của cô ấy làm
cho tâm trạng lên lên xuống xuống, y như đứa trẻ vừa ra đời. Cậu
phải khiến cô ấy vô thức một lòng đi theo cậu, chứ đừng để cô ấy
dắt mũi trước.”
Nghĩ đến đây, Quý Bạch bình thản nói: “Em nói có lý, nhưng tôi
nghiện thuốc rất nặng, tự cai hơi khó. Em là chuyên gia, lại có ý
quan tâm đến tôi. Vậy sau này em hãy giúp tôi cai thuốc.”
Hứa Hủ gật đầu: “Được ạ. Em sẽ về tra cứu tài liệu, rồi chúng ta
lập kế hoạch...”
Hai người đang trò chuyện, cửa phòng ăn bị đẩy ra.
Lão Ngô vừa nghe điện thoại vừa gật đầu với hai người. Sau đó,
ông kéo ghế ngồi xuống.
Có người đi theo sau Lão Ngô, Quý Bạch tự nhiên thay đổi thái
độ, anh vừa định rút cánh tay đặt ở thành ghế sau lưng Hứa Hủ,
Diêu Mông bất chợt đi vào.
Bắt gặp động tác của Quý Bạch và bộ dạng ngoan ngoãn ngồi bên
cạnh anh của Hứa Hủ, Diêu Mông ngây người.