NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 304

Hủ chợt nhớ đến bộ dạng của Quý Bạch khi anh an ủi cô lúc cô
đau buồn vì cái chết của Diệp Tử Tịch. Thế là Hứa Hủ cũng học
theo Quý Bạch, ngồi xổm xuống, ngước nhìn gương mặt Diệp Tử
Kiêu ở cự ly gần. Sau đó, Hứa Hủ thốt ra một câu cô muốn nói với
anh ta nhất: “Diệp Tử Kiêu, anh hãy cố lên.”

Diệp Tử Kiêu buông bàn tay đang vùi mặt, nhìn Hứa Hủ bằng đôi

mắt đỏ hoe.

Bốn mắt chạm nhau, Diệp Tử Kiêu gật đầu.

Hứa Hủ vừa định đứng lên rời đi, Diệp Tử Kiêu đột nhiên nói:

“Hứa Hủ, cho tôi ôm em một lúc.” Âm thanh của anh ta khàn khàn
và khô khốc.

Hứa Hủ im lặng một giây: “Được.”

Vừa dứt lời, eo cô bị siết chặt. Diệp Tử Kiêu lập tức giơ tay kéo

cô vào lòng. Anh ta vùi mặt xuống hõm vai Hứa Hủ, đôi cánh tay
ngày càng thít chặt.

Bờ ngực rộng của người đàn ông, nhịp tim dồn dập và mùi vị trên

thân thể anh ta khiến Hứa Hủ hơi ngây ra.

Lúc này, Diệp Tử Kiêu đã buông người cô: “Cảm ơn em.”

Ở đầu kia hành lang, đội hình sự từng tốp hai, ba người rời khỏi

văn phòng đi ăn cơm. Chứng kiến cảnh hai người ôm nhau, tất cả
đều không lên tiếng. Chỉ có Quý Bạch nheo mắt, hết nhìn đôi mắt
u tối phảng phất đè nén tình cảm phức tạp của Diệp Tử Kiêu lại
quan sát gương mặt nhỏ nhắn bình tĩnh ôn hòa của Hứa Hủ. Sau
đó, Quý Bạch xoay người, cùng các đồng nghiệp đi lên tầng trên.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.