NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 377

Hôm nay, sau khi Diêu Mông bị phê bình, những cảnh sát quen

biết đều đến an ủi cô. Người không quen biết thì nhìn cô bằng ánh
mắt ôn hòa và khích lệ. Tuy nhiên, điều đó không quan trọng đối
với Diêu Mông, quan trọng là thái độ của Quý Bạch. Tuy trong
lòng rất buồn, nhưng mỗi khi nghĩ tới biểu hiện của anh ngày hôm
nay, buồn bã lập tức biến thành ngọt ngào.

Cảnh sát hình sự huyện Hưởng Xuyên làm chủ xị, người của

thành phố Lâm đều ngồi vào vị trí. Chiếc ghế bên tay phải Quý
Bạch vẫn còn trống không. Tim Diêu Mông đập thình thịch, cô
lặng lẽ đi vòng qua Đại Hồ. Nào ngờ vừa đi đến sau lưng Đại Hồ,
Diêu Mông liền bị anh ta giơ tay kéo cô ngồi xuống cạnh anh ta:
“Chỗ đó có người ngồi rồi, cô hãy ngồi ở đây.”

Diêu Mông còn chưa kịp phản ứng, những người đàn ông khác

đều cười ồ, như thể không nói cũng hiểu. Quý Bạch chỉ cười cười,
không lên tiếng phủ nhận.

Đầu óc Diêu Mông mù mờ, huyệt thái dương giật giật đau buốt.

Một lúc sau, Hứa Hủ thản nhiên ngồi xuống bên cạnh Quý Bạch.

Đại Hồ đã dặn dò “không được trêu chọc”, đám đàn ông liền thu
lại nụ cười, giả bộ không nhìn thấy.

Bữa cơm diễn ra trong không khí vô cùng vui vẻ. Có người cảnh

sát trẻ tuổi uống hơi nhiều, quên mất lời dặn, cầm cốc nói to với
Hứa Hủ: “Chị dâu, kính chị, kính chị!”

Hứa Hủ vừa định giải thích, Quý Bạch kéo tay áo cô: “Bọn họ

uống say rồi, kệ bọn họ đi, dù sao ngày mai chúng ta cũng quay về
thành phố.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.