NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 378

Diêu Mông không nghe cuộc đối thoại của hai người. Bữa cơm

này cô gần như không động đũa, cũng chẳng mở miệng nói
chuyện, mặc dù từ đầu đến cuối cô vẫn giữ nụ cười trên môi.

Buổi chiều, mưa nặng hạt hơn, bầu trời u ám như lúc chạng vạng

tối.

Lần này, bọn họ nghỉ ở một khách sạn trong huyện, mỗi người

một phòng. Đám cảnh sát hình sự tụ tập vào một phòng đánh bài
ầm ĩ. Hứa Hủ được người này người kia mời, uống tổng cộng một
chén rượu trắng. Cô về phòng liền lên giường đi ngủ ngay.

Diêu Mông ngồi bên cửa sổ trong phòng của cô, ngắm nhìn trời

mưa. Một lúc sau, để ý phòng Quý Bạch ở bên cạnh rất yên tĩnh,
cô liền đứng dậy đi ra cửa.

Quý Bạch mở cửa, nhìn thấy Diêu Mông, anh hơi ngẩn người.

Diêu Mông chỉ mặc áo sơ mi mỏng, quần dài đơn giản. Hình như

cô bị dính nước mưa, mái tóc dài ướt xõa xuống bờ vai, sắc mặt cô
tái nhợt. Ánh mắt cô nhìn anh mang một tâm tình trầm lắng mà
cuộn trào.

“Quý Bạch.” Diêu Mông khẽ gọi tên anh.

Mưa rơi xối xả, sân khách sạn trở nên trống trải tĩnh lặng trong

cơn mưa lớn.

Quý Bạch nhìn thẳng vào mắt Diêu Mông, từ tốn nói: “Diêu

Mông, em là nhân tài xuất sắc, có năng lực toàn diện. Với tư cách
là một cấp trên và đồng nghiệp của em, bây giờ và cả sau này, tôi
sẽ cố gắng hết sức giúp đỡ em, để em đạt thành tựu lớn hơn trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.