Thân thể Quý Bạch và Hứa Hủ dính vào nhau. Hai người yên lặng
ôm nhau vài giây, Hứa Hủ đột nhiên cảm thấy, gương mặt Quý
Bạch hình như di chuyển xuống dưới theo tóc mai bên trán cô.
Xung quanh vô cùng tĩnh mịch, chỉ có hơi thở của hai người quấn
quýt hòa quyện. Hứa Hủ thậm chí có cảm nhận sống mũi thẳng của
anh chạm vào má cô, ma sát từng chút một xuống dưới. Rõ ràng là
xúc cảm rất nhẹ nhàng, nhưng khiến làn da trên toàn thân cô nhạy
cảm đến mức căng cứng.
Lúc này, Quý Bạch đã cúi thấp đầu, ngang bằng mặt cô. Đôi mắt
đen sâu thẳm của anh nhìn cô, không xuất hiện ý cười, đôi môi anh
nhanh chóng phủ xuống.
Hơi thở mát lạnh mà ấm nóng của người đàn ông bao phủ, anh
hôn cô rất mạnh mẽ. Quý Bạch chỉ dừng lại chà sát bờ môi cô vài
giây, đầu lưỡi của anh kiên định tiến thẳng vào trong. Cảm giác
này xa lạ với Hứa Hủ, nhưng khiến cô rất dễ chịu, thậm chí còn
rung động và hưng phấn. Cô không biết dùng đầu lưỡi hồi ứng
Quý Bạch như thế nào, chỉ có thể đứng thẳng người trong lòng
anh, hơi ngẩng mặt để anh tiện giày vò đôi môi cô.
Động tác của Quý Bạch vô cùng mạnh mẽ, anh hơi dùng sức, tựa
hồ muốn nghiền nát miệng Hứa Hủ. Dù sao, anh cũng khao khát
đôi môi mềm mại này từ lâu, hơn nữa mùi vị của cô quả nhiên
trong lành như anh tưởng tượng. Sau một hồi hôn ngấu nghiến,
Quý Bạch mới hơi thỏa mãn, rời khỏi đôi môi Hứa Hủ.
Gương mặt hai người cách rất gần, bốn mắt nhìn nhau. Quý Bạch
nâng cằm Hứa Hủ, ngón tay mang vết chai thô ráp của anh nhẹ
nhàng vuốt ve trên làn da trơn láng của cô.