“Cảm giác thế nào?” Giọng nói Quý Bạch khàn khàn, pha lẫn ý
cười nhàn nhạt. Đáy mắt anh phảng phất có sóng nước chuyển
động: “Có thích anh hôn em không?”
Hứa Hủ thầm nghĩ: anh ấy lại chòng ghẹo mình.
Cô gật đầu, đáp trả Quý Bạch: “Cảm giác rất tuyệt... Anh ba!”
Quả nhiên, cô chưa kịp nói hết câu, ý cười trên khóe miệng Quý
Bạch càng sâu hơn, anh lại cúi xuống hôn cô nồng nàn.
Lúc đi vào nhà, đôi môi Hứa Hủ sưng mọng, hai má cô ửng đỏ.
Quý Bạch dùng sức ôm quá chặt, áo sơ mi của cô hơi xộc xệch.
Hứa Tuyển tối nay một mình ở nhà, gọi đồ ăn khó nuốt ở bên
ngoài. Sau khi giải quyết xong bữa tối, anh lập tức đến thẳng căn
hộ của em gái chờ đợi. Chứng kiến bộ dạng em gái, với kinh
nghiệm tình trường của Hứa Tuyển, anh lập tức hiểu ra vấn đề.
Anh đặc biệt có cảm giác “nhà có con gái trưởng thành”, yên tâm
sảng khoái. Nhưng anh cũng không hài lòng với người đàn ông
hôn em gái đến mức này. Mẹ kiếp, mới xác định quan hệ ngày đầu
tiên đã chạm môi? Khí thế mạnh mẽ thật đấy.
Vừa về đến nhà, Hứa Hủ liền đi tắm. Trong lúc tắm, cô còn hát
ngân nga, một hiện tượng hiếm thấy. Nghe tiếng hát của em gái,
trong lòng Hứa Tuyển như bị móng vuốt gãi nhẹ. Đợi cô tắm xong,
ngồi ở ghế sofa sấy tóc, Hứa Tuyển mới cất giọng từ tốn: “Tiến
triển nhanh thật đấy. Lúc nào em mới đưa cậu ta về gặp anh?”
Hứa Hủ gật đầu: “Một thời gian nữa, đợi khi em và anh ấy có tiến
triển mang tính thực chất, em sẽ dẫn về gặp anh.”