NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU - ĐINH MẶC - Trang 857

Hứa Tuyển sững sờ.

Hứa Hủ nói tiếp: “Thần thái của cô ấy như người bình thường, đôi

mắt cũng sinh động nên anh không nhận ra là phải. Tuy nhiên,
mười đầu ngón tay của cô ấy có vết chai. Ai thường dùng đến đầu
ngón tay? Ngoài ra, gan bàn tay phải của cô ấy cũng có vết chai.
Chi tiết tiếp theo, Mục Thần dắt tay cô ấy đi vào trong, còn không
ngừng trò chuyện với cô ấy. Anh thử nghĩ xem, chúng ta gặp nhau
có bao giờ nắm tay, nắm chân không? Bởi vì cô ấy lần đầu tiên đến
nơi này nên Mục Thần mới phải dẫn đường cho cô ấy. Hơn nữa,
lúc cô ấy nói chuyện với chúng ta, sau mỗi câu, cô ấy đều dừng lại.
Em đoán, đó là thói quen lắng nghe âm thanh của cô ấy. Tất nhiên,
em cũng vừa xem lời nhận xét về cửa hàng sách của dân mạng trên
baidu. Mọi người nói, đáng tiếc cô chủ xinh đẹp là người mù”.

Hứa Tuyển chấn động. Hoá ra cô gái đó không nhìn thấy anh.

Mục Đồng mồ côi cha từ nhỏ, người mẹ nuôi hai chị em cô lớn

khôn. Vì vậy, tính cách của cô cũng kiên cường, độc lập và trầm
tĩnh giống mẹ. Năm tám tuổi, cô mắc bệnh hiểm nghèo, khiến đôi
mắt bị mù. Mẹ và em trai năm tuổi ôm cô khóc nức nở, cô nhẹ
nhàng an ủi hai người: Không sao cả, cô sẽ biết tự chăm sóc bản
thân.

Quả thực cô đã thực hiện lời hứa của mình, sống như một người

bình thường.

Lúc gặp Hứa Tuyển là giai đoạn khó khăn nhất trong cuộc đời

Mục Đồng. Mẹ bị bệnh nặng, khoản tiền nhỏ cô khó khăn lắm mới

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.