NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 222

mặt nghiêng của anh, khiến đường nét mông lung sâu thẳm. Hứa Hủ bất
giác ngây người.

Từ trước đến nay, Hứa Hủ luôn chấm điểm dung mạo của Quý Bạch ở trên

mức trung bình. Trong mắt cô, gương mặt anh và gương mặt của người đàn
ông trung niên là Lão Ngô không có gì khác biệt.

Vào giây phút này, có lẽ do ánh sáng lúc sáng lúc tối giao thoa, cũng có lẽ

do tinh thần của cô lúc nửa đêm không mấy tỉnh táo, khi anh cúi đầu kề sát,
cô cảm thấy khuôn mặt anh tuấn tú chưa từng thấy đến mức rung động lòng
người.

Quý Bạch đứng thẳng người, hít sâu một hơi thuốc, Sau đó, anh nhìn cô:

“Em hãy đi ngủ một lúc đi.”

Hứa Hủ cúi thấp đầu, miệng nói không cần. Cô hít sâu một hơi để bình ổn

trái tim đang đập thình thịch trong lồng ngực. Cô niệm thầm trong lòng:
“Thực sắc tính dã, thực sắc tính dã”

[2]

.

[2] Câu nói của Khổng Tử: Thực (ăn uống) và Sắc (chuyện nam nữ) là

bản tính của con người.

Hai người lại đứng một lúc, Quý Bạch tắt điếu thuốc: “Đi thôi, chúng ta

quay về nói chuyện với Diệp Tiếu.”

Phòng thẩm vấn vừa sáng vừa yên tĩnh, Diệp Tiếu không còn duy trì tư thế

ngồi cứng đờ như lúc trước, chị ta nằm bò xuống bàn, vùi đầu vào cánh tay,
nước mắt ướt một bên tay áo. Nghe tiếng động ở cửa, tim chị ta như bị bóp
nghẹt, chị ta ngẩng đầu nhìn Quý Bạch và Hứa Hủ.

Quý Bạch đanh mặt, biểu cảm vô cùng nghiêm nghị. Ánh sáng trong

phòng hơi lạnh lẽo nên gương mặt anh tỏa ra vẻ uy nghiêm đáng sợ. Diệp
Tiếu liếc anh, trong lòng run rẩy, chị ta lập tức cúi đầu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.