NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 379

chuyện xảy ra ở phía trước. Xin các vị hãy quay về phòng nghỉ ngơi.” Nói
xong, anh ta còn dùng tiếng Trung ngọng nghịu bổ sung một câu: “Tốt.” Có
nghĩa là tình hình vẫn ổn.

Mặc dù Tisza nói vậy, hai sĩ quan Miến Điện còn lại vẫn hết sức căng

thẳng, khiến người của tổ chuyên án không thể yên tâm. Trần Nhã Lâm
chau mày nói bằng tiếng Miến Điện: “Tôi và các anh đi ra ngoài xem thế
nào.” Một cảnh sát lớn tuổi trong tổ nói: “Tôi đi cùng cô.”

Trần Nhã Lâm gật đầu, quay lại nói với Hứa Hủ: “Cô hãy ở lại nơi này,

nhớ khóa trái cửa cabin.” Nói xong, hai người cùng viên sĩ quan Miến Điện
và Tisza đi về toa xe phía trước.

Hứa Hủ không hề cảm thấy căng thẳng. Trước đó, cô đã xem qua tài liệu

liên quan đến Miến Điện, tổng tư lệnh Kachin là người có rất uy tín. Hơn
nữa từ trước đến nay, chưa có một người lính Miến Điện nào động đến nhân
viên công vụ Trung Quốc. Ai dám chọc giận anh bạn láng giềng lớn mạnh?
Hơn nữa khẩn trương cũng vô dụng, chỉ tổ lãng phí tinh lực.

Hứa Hủ quay người đi vào cabin, khóa trái cửa, nằm lên giường. Cô để cây

gậy cảnh sát tùy thân ở bên tay, đề phòng bất trắc.

Quý Bạch dõi theo Hứa Hủ cho đến khi cô đi vào cabin, sau đó anh cùng

những người khác trở về cabin của mình.

Đoàn tàu vẫn lặng lẽ dừng ở sân ga, ánh đèn ở bên ngoài vẫn sáng chói.

Đám đàn ông ngay từ đầu đã quan sát động tĩnh ở ngoài cửa sổ, nhưng
không phát hiện ra điều gì. Một lúc sau, có người đề nghị, mỗi cabin cử một
người canh gác, thay phiên nhau đi ngủ. Mọi người đều tán thành, ở tình thế
hiện tại, giữ thể lực mới là điều quan trọng nhất.

Có người chợt lên tiếng: “Cabin bên cạnh chỉ có một mình Hứa Hủ.”

Quý Bạch đứng dậy: “Để tôi đi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.