NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 385

Quý Bạch trầm ngâm một lúc, nói với Tôn Phổ: “Cục phó Tôn, tôi đề nghị

để lại hai người an ủi nhân chứng, yêu cầu nhân chứng phác họa chân dung
tội phạm, đồng thời giải phạm nhân về Yangon, tiếp tục thẩm vấn. Còn
những người khác lập tức đi theo đường quốc lộ truy bắt tội phạm. À,
chúng ta cũng nên đề nghị thiếu tá Tisza để lại một số binh lính, tạm thời
bảo vệ những nhân chứng này.”

Tôn Phổ ngẫm nghĩ trong giây lát, gật đầu: “Tôi đồng ý làm theo ý kiến

của cậu, việc này không thể chần chờ lâu hơn, mọi người hãy lập tức lên
xe.” Nói xong, Tôn Phổ đảo mắt một vòng, anh đang chuẩn bị cử người ở
lại, Quý Bạch đột ngột lên tiếng: “Hứa Hủ theo tôi.” Hứa Hủ đáp: “Vâng,
thưa thầy.”

Tình thế khẩn cấp, phần lớn người của Tisza ở lại hậu phương, hai sĩ quan

cảnh sát khác người Miến Điện phụ trách áp giải phạm nhân về Yangon.
Tisza đích thân dẫn hơn chục binh lính, đi cùng tổ chuyên án.

Ban đầu, Tisza vốn nghi ngờ hành động lần theo dấu vết tội phạm của tổ

chuyên án, bởi đám côn đồ đã bỏ đi mấy tiếng đồng hồ. Nhưng khi tận mắt
chứng kiến người của tổ chuyên án căn cứ vào dấu vết bánh xe, dấu chân và
bản đồ tiến hành định vị một cách chính xác, anh ta không khỏi khâm phục
năng lực phán đoán của cảnh sát Trung Quốc.

Xe tải chạy trên con đường núi cả đêm, đến khi trời sáng, Tisza kiếm được

mấy chiếc xe con.

Quý Bạch không nghỉ ngơi, đích thân điều khiển một chiếc ô tô, Hứa Hủ

và hai người lính ngồi ở hàng ghế phía sau. Vài tiếng sau, anh đổi tay lái
với một người lính trung niên, sau đó ngồi cạnh Hứa Hủ.

Quý Bạch nắm tay Hứa Hủ, hỏi cô: “Em nhìn nhận thế nào về tình hình

hiện tại?”

Hứa Hủ mỉm cười: “Là cơ hội.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.