NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 587

Đám cảnh sát đặc nhiệm vây quanh Diêu Mông, tất cả đều im lặng. Quý

Bạch ngồi xổm xuống cạnh người Diêu Mông, cầm cổ tay cô. Sau đó anh
ngẩng đầu: “Cô ấy vẫn còn sống!”

Hứa Hủ và một số người khác chờ đợi ở dưới chân núi.

Trong lòng Hứa Hủ vô cùng lo lắng. Theo phán đoán của cô, trạng thái tâm

lý của kẻ tình nghi đã có dấu hiệu cuồng loạn. Bây giờ, hắn lại rơi vào hoàn
cảnh cùng đường mạt lộ, Diêu Mông nhiều khả năng bị hắn coi là bữa tiệc
cuối cùng.

Hứa Hủ đợi thêm một lúc. Trên dốc núi trước mặt đột nhiên xuất hiện vài

người chạy xuống dưới. Trong đó, trên tay một cảnh sát bế một người khác.
Tim Hứa Hủ sắp nhảy ra khỏi lồng ngực, cô cùng mọi người rảo bước
nhanh về phía trước.

“Bác sỹ! Bác sỹ!” Nhiều người hét lớn tiếng.

Diêu Mông được đặt vào xe cấp cứu, người cô cuộn chặt trong tấm thảm.

Bác sỹ nhanh chóng kiểm tra một lượt, thở phào nhẹ nhõm: “Không sao, cô
ấy chỉ bị ngất đi.”

Bác sỹ vừa dứt lời, Diêu Mông bất chợt mở mắt nhìn mọi người. Ánh mắt

cô đờ đẫn, sắc mặt nhợt nhạt, đáy mắt khó có thể che giấu nỗi đau đớn khôn
cùng.

“Không sao, bạn không sao rồi.” Hứa Hủ nắm chặt tay Diêu Mông.

Diêu Mông nhìn chằm chằm lên nóc xe cấp cứu màu xám bạc, từng giọt

nước mắt rơi xuống. Chứng kiến cảnh tượng này, mấy người cảnh sát đứng
ngoài cửa xe đều trầm mặc, tránh sang một bên.

Nước mắt của Hứa Hủ cũng lặng lẽ rơi xuống. Im lặng một lúc, cô cất

giọng khẽ khàng: “Bạn đừng nghĩ ngợi gì, cứ nghỉ ngơi đi, mình ở đây với
bạn.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.