NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 589

Bước chân người đàn ông dừng lại một giây, sau đó anh ta đi nhanh hơn,

chỉ một loáng đã mất hút. Còn cô không có sức lực, đi vài bước liền ngã sấp
xuống đất.

Diêu Mông từ từ ngồi dậy, Hứa Hủ vội vàng đỡ người bạn. Diêu Mông chỉ

tay về ngọn núi trước mặt, nói nhỏ: “Hắn ở trong hang động, mình không
nhớ rõ vị trí cụ thể... Đại khái là trong rừng cây ở phía tây, gần đỉnh núi.”

Hứa Hủ muốn cùng bác sỹ đưa Diêu Mông đi bệnh viện gần nhất nhưng

Diêu Mông cự tuyệt.

“Không sao đâu.” Gương mặt cô vô cảm, đôi mắt trống rỗng: “Mình chờ ở

đây. Hứa Hủ, mình muốn yên tĩnh một mình.”

Không đợi Hứa Hủ lên tiếng, Diêu Mông đã nhắm mắt, không nhìn cô.

Đêm càng về khuya, rừng núi càng giá lạnh, bóng cây đung đưa dưới ánh

trăng như ma quỷ lay động.

Quý Bạch và những người cảnh sát từ từ tiến lại gần một cái hang dưới

vách núi thẳng đứng phía trước. Hang động vừa sâu vừa yên tĩnh, trông
giống một cái hố đen. Bên trong dường như có ánh lửa lập lòe.

Cảnh sát tụ tập ở ngoài cửa hang mỗi lúc một đông. Nhận được tin tức từ

hậu phương, Đại Hồ đi đến bên cạnh Quý Bạch, nói nhỏ: “Diêu Mông tỉnh
rồi. Cô ấy nói vị trí ở hướng này, chắc là cái hang này.”

Quý Bạch phất tay, một người đứng đằng sau cầm ngọn đèn pha lia vào

trong hang động. Bên trong quả nhiên xuất hiện một bóng người. Có lẽ bị
giật mình bởi ánh đèn sáng loáng, hắn nhanh chóng xoay người, đứng sát
vào vách hang. Đằng sau lưng hắn là một chiếc giường nhỏ, bàn ghế, tủ
thấp và nhiều sợi dây xích sắt trên mặt đất.

“Đàm Lương, anh đã bị bao vây, lập tức bỏ vũ khí đi ra ngoài.” Một người

hét lớn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.