NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 593

Quý Bạch thu hồi ánh mắt, cúi xuống nhìn Hứa Hủ: “Em đừng nghĩ ngợi

nhiều, về nhà nghỉ ngơi trước đã. Trong lòng anh đều biết cả.”

Hứa Hủ không lên tiếng, tầm mắt cô vẫn vượt qua người Quý Bạch, dừng

lại ở Lâm Thanh Nham. Lúc này, Lâm Thanh Nham dường như phát giác ra
ánh mắt của Hứa Hủ, anh ta từ từ ngoảnh mặt, vừa vặn chạm mắt Hứa Hủ.

Ánh mắt của anh ta lạnh lùng và đau đớn, giống phản ứng phẫn nộ và bi

thương của bất cứ người đàn ông nào khi cô gái anh ta yêu thương gặp
chuyện bất hạnh.

Hứa Hủ bướng bỉnh đối mắt với anh ta.

Một lúc sau, vẻ đau đớn trong mắt Lâm Thanh Nham từ từ biến mất, đôi

mắt dài của anh ta trở nên bình tĩnh. Tiếp theo, khóe miệng anh ta nhếch
lên, để lộ ý cười.

Vào thời khắc này, chẳng ai nhìn về bên này, càng không có người nào chú

ý đến sự thay đổi sắc mặt của Lâm Thanh Nham. Chỉ có Hứa Hủ trong lòng
chấn động, khí huyết cuộn trào ở lồng ngực.

Mấy ngày nay, cơ thể Hứa Hủ vốn hết sức mệt mỏi. Bây giờ, một cơn phẫn

nộ dội vào tim, cô không thể thốt ra một từ, trước mắt tối sầm, cô liền ngất
xỉu trong vòng tay của Quý Bạch.

Hứa Hủ vừa tỉnh lại liền nhìn thấy ngọn đèn nhỏ vàng nhạt trên đỉnh đầu,

cùng với trần nhà màu xám trắng xa lạ.

Quý Bạch ngồi trên một cái ghế bên cạnh giường, đang nhắm mắt ngủ say.

Bầu trời ngoài cửa sổ tối đen, gương mặt anh dưới ngọn đèn đặc biệt yên
tĩnh.

Không khí của buổi sớm tinh mơ rất lạnh, cổ họng Hứa Hủ khô rát. Cô

không nhịn nổi liền trùm chăn ho nhẹ thành tiếng. Quý Bạch lập tức mở
mắt đứng dậy, giơ tay sờ gương mặt nhỏ giá lạnh của cô: “Em tỉnh rồi à?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.