NẾU ỐC SÊN CÓ TÌNH YÊU TB - Trang 725

Hứa Hủ buông sách, quay sang Mục Đồng. Trong đôi mắt đen của Mục

Đồng ẩn hiện ý cười lấp lánh.

Hứa Hủ quan sát thấy chi tiết: Cặp táp, dáng đi, trên đầu có bụi phấn, thói

quen khi nói chuyện…

Mục Đồng ngửi thấy chi tiết: Mùi mực đen, mùi phấn viết, còn có cả mùi

của cây oải hương mọc trước cổng trường tiểu học số hai.

Tuy hai người có phương thức khác biệt nhưng cùng nhạy bén như nhau.

Kể từ hôm đó, Hứa Hủ và Mục Đồng thỉnh thoảng nổi hứng, âm thầm so

tài.

“Người này là công chức nhà nước.”

“Không sai.”

“Người kia thì sao?”

“Là đàn ông, làm nghề IT.”

“Em không ngửi ra.”

“Chị có thể hiểu, máy tính chẳng có mùi gì cả.”

Nửa tháng sau đó, Hứa Tuyển mới biết em gái có thêm một người bạn

thân. Khi nghe Hứa Hủ nhắc đến tên Mục Đồng, trong đầu anh hiện lên đôi
mắt của cô theo phản xạ có điều kiện. Mặc dù sự thật đã bày ra trước mắt,
nhưng mỗi khi nghĩ đến chuyện Mục Đồng là người khiếm thị, anh đều có
cảm giác không chân thực.

Nói thế nào nhỉ? Anh đã chứng kiến vẻ đẹp của đôi mắt đó, đã từng nhìn

thấy sắc thái xán lạn hơn sao trời của đôi mắt đó. Đôi mắt như vậy sao có
thể không nhìn thấy? Tất nhiên Hứa Tuyển không nhắc đến suy nghĩ của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.