cũng muốn lúc đó ông đã hiểu thất bại là một phần bình thường của quá
trình học tập. Bây giờ ông nhận ra rằng hầu hết các lỗi lầm của chúng ta đều
chẳng thể làm rung chuyển trái đất, và chia sẻ câu chuyện đã giúp ông có
được gia đình này. Khởi đầu sự nghiệp của mình tại RCA, ông và nhóm của
ông đã có một dự án tiến triển rất tệ. Cha tôi và các đồng nghiệp của ông đã
phải thức nhiều đêm để cố gắng sửa chữa các vấn đề, và trong nhiều tuần họ
phải dành toàn bộ sự tập trung để cố tìm ra một giải pháp. Có điều ngay sau
khi dự án hoàn tất thì toàn bộ chương trình bị hủy bỏ. Mặc dù dự án đã là
trung tâm cuộc sống của họ, nhưng đối với những người khác thì nó lại
chẳng đáng gì. Ông đã học được nhiều lần rằng hầu hết những điều trong
cuộc sống, đặc biệt là những thất bại của chúng ta, chẳng quan trọng nhiều
như chúng ta nghĩ ngay vào thời điểm chúng xảy ra đâu.
Cha tôi cũng nhắc nhở tôi rằng thành công thật ngọt ngào nhưng nó cũng
chỉ thoáng qua. Khi bạn đang ở một vị trí có ảnh hưởng, có chức vụ và
quyền lực thì các bổng lộc thật tuyệt vời. Nhưng một khi vị thế đó biến mất,
các đặc quyền sẽ bay hơi. “Quyền lực” của bạn xuất phát từ vị thế bạn đnag
đứng. Khi bạn không còn ở vị thế đó, tất cả những gì đi theo nó phai nhạt
một cách nhanh chóng. Vì vậy, bạn không nên xác định mình bằng vị thế
hiện tại, cũng như không nên tin vào tất cả những gì người ta nói về bạn.
Hãy thưởng thức hương thơm của việc được mọi người chú ý khi bạn có nó,
nhưng hãy sẵn sàng rời khỏi vị thế trung tâm nếu đến lúc phải ra đi. Khi bạn
rời khỏi một công việc, tổ chức vẫn sẽ tiếp tục hoạt động mà không có bạn,
như thể bạn chưa bao giờ là một nhân vật không thể thiếu được của nó vậy.
Tất nhiên, bạn sẽ để lại một di sản về tất cả những gì bạn đã đạt được,
nhưng điều đó cũng sẽ mờ nhạt đi theo năm tháng mà thôi.
Hôm nay, cha tôi cũng nhận thức sâu sắc về niềm vui còn được sống.
Vài năm trước đây ông đã phải trải qua một cơn đau tim, và chiếc máy khử
rung được cấy vào người ông là một lời nhắc nhở liên tục rằng cuộc sống
của ông rất mỏng manh. Về mặt lý trí chúng ta đều biết mỗi ngày rất đáng
trân trọng, nhưng khi chúng ta già đi hoặc đối phó với một căn bệnh đe dọa
cuộc sống, nhận thức này mới ngày càng phát triển mãnh liệt và rõ ràng.