NẾU TÔI BIẾT ĐƯỢC KHI CÒN 20 - Trang 156

Cha tôi làm việc chăm chỉ để tận dụng tối đa từng cơ hội, để trân trọng từng
thời điểm, và để khỏi hoang phí dù chỉ một ngày.
Trong khi tìm kiếm cảm hứng cho cuốn sách này, tôi dã mở từng ngăn
kéo và nhìn vào từng hộc tủ của cuộc đời tôi, theo cả nghĩa đen và nghĩa
bóng. Trong quá trình đó, tôi tìm thấy một chiếc túi vải bạt tôi đã mang đi
khắp nơi trong khoảng ba mươi năm. Chiếc túi dài nửa mét đầy những “báu
vật” dường như khá quan trọng với tôi suốt một quãng đời, từ khi nó mới
chỉ là một tài sản nhỏ bé lúc tôi hai mươi đến tận lúc tôi học cao học, và
theo tôi đến khắp mọi nơi tôi đã sống. Mặc dù hiếm khi mở nó ra, tôi vẫn
luôn luôn biết được nơi để tìm thấy nó. Các ngăn túi và những gi fbene
trong nó là một liên kết hữu hình với quá khứ của tôi.
Khi mở túi xách, tôi thấy một bộ sưu tập nhỏ các loại đá và vỏ sò rất đẹp
từ những bãi biển xa xôi, những hình thẻ đã phai đi suốt những năm tôi ở
trung học và đại học, một chồng thư cũ, và một số những “sáng chế” đầu
tay của tôi, trong đó có mẫu đồ trang sức với đèn LED mà tôi thiết kế từ sét
nặn hình và pin đồng hồ. Tôi cũng tìm thấy một tập thơ nhỏ, có tiêu đề
“Những tạo tác từ thực nghiệm.”
Khi tôi làm những bài thơ trong cuốn tập này, chúng tượng trưng cho
mặt trái của các thí nghiệm khoa học mà tôi đã thực hiện trong phòng thí
nghiệm khoa thần kinh thời tôi đang học cao học. Một bài thơ có tên là
“Entropy” đập vào mắt tôi. Bài htow này nói về quá trình liên tục tái khám
phá chính mình, luôn luôn thay đổi kế hoạch của trò chơi cuộc đời, và chấp
nhận những rủi ro mà không biết điều gì sẽ xảy ra. Tôi đã viết bài thơ đó
vào tháng 9 năm 1983. Vào thời điểm đó, tương lai của tôi rất u ám và đầy
những bất ổn lớn, bởi vì thế tôi chẳng thể nhìn thấy gì nhiều ở phía trước.
Hơn hai mươi lăm năm sau, tôi nhìn nó với một cặp mắt khác. Tình trạng
bất ổn là bản chất của cuộc sống, và nó tiếp nhiên liệu cho cơ hội. Phải thừa
nhận sẽ vẫn có những ngày tôi không biết nên chọn con đường nào và bị
choáng ngợp bởi những lựa chọn đang mở ra trước mắt tôi. Nhưng giờ tôi
đã biết rằng sự bất ổn sẽ là tia lửa thắp lên những sáng tạo và khởi động cỗ
máy thúc đẩy chúng ta tiến về phía trước.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.