Niềm đam mê của Sandra là những cuộc du lịch thám hiểm đến những
nơi xa xôi hoang dã, nên cô đã thực hiện những chuyến hành trình đến Ấn
Độ, Tây Tạng, Mông Cổ và Nepal trong phạm vi hai tuần lễ sắp xếp được
trong suốt lịch trình làm việc bận rộn của mình. Nhưng cuối cùng Sandra đã
quyết định rằng như vậy vẫn là chưa đủ. Cô đã đảo ngược thế giới của mình
bằng việc từ bỏ công việc có thanh thế tại Motorola năm 2002 để du lịch
đến nhiều nơi ở Afghanistan. Đất nước này đang ở trong tình trạng hỗn loạn
sau khi chiến tranh xảy ra, vì thế Sandra muốn giúp đỡ con người nơi đây
bằng bất cứ cách nào cô ấy có thể. Sau khi có được thị thực, Sandra mua vé
máy bay và lên đường đi Afghanistan với hy vọng có thể tìm ra cách nào đó
để làm nên điều khác biệt. Khi đến nơi, cô xuống máy bay ở Kabul, ở đó
không có chiếc taxi nào và có rất ít cơ sở hạ tầng sử dụng được. Với một
chút cố gắng Sandra đã tìm ra đường tới một khách sạn thường được các
phóng viên khắp nơi trên thế giới lui tới. và Sandra đã bắt đầu công việc
của mình bằng việc liên hệ với tất cả những người cô biết để tìm ra cách
tham gia vào việc xây dựng lại đất nước này. Cô đề nghị được viết văn bản
trao các món tiền cứu trợ, chuẩn bị các kế hoạch kinh doanh, hay thậm chí
cả quét sàn nhà – bất cứ những gì có thể có ích.
Cuối cùng Sandra đã liên hệ được với Nancy Dupree, giám đốc Trung
tâm Afghanistan tại Đại học Kabul. Nancy đang làm việc cật lực để xây
dựng lại thư viện của trường đại học và mang sách đến cho mọi người khắp
đất nước qua chương trình Mở rộng Thư viện (Box Library Extension) của
họ. Sau khi họ biết nhau nhiều hơn, Sandra viết một kế hoạch làm việc cho
trung tâm và cuối cùng cô được mời vào hội đồng quản trị của tổ chức.
Hiện tại cô là đồng chủ tịch hội đồng và dành phần lớn thời gian của mình
để xây dựng nhận thức về tổ chức này cũng như kêu gọi quyên góp cho họ.
Bên cạnh các nhiệm vụ chính thức, Sandra còn thực hiện các dự án cơ sở ở
Afghanistan, như phân phối các cây lựu ở thành phố Kabul. Cô tự mua hai
mươi ngàn cây không rễ và cho mang đến các hộ gia đình để họ có thể bắt
đầu trồng lại cây cối sau khi chiến tranh tàn phá chúng.