Họ cũng thuê hai sinh viên trường Stanford, Jonah Greenberg và Matt
Wahl, làm thực tập sinh. Nhiệm vụ của hai sinh viên này là phổ biến từ
Cooliris khắp trường Stranford, và tìm ra những sinh viên tốt nhất họ có
thể, không phụ thuộc vào độ tuổi hay ngành học. Jonah và Matt được biết
đến nhiều và có quan hệ rộng rãi, nên họ dễ dàng tận dụng vòng tròn các
quan hệ xã hội của mình để phổ biến từ Cooliris. Họ làm cho Cooliris trở
thành nơi tuyệt vời để làm việc, và cuối cùng Cooliris đã thực sự trở thành
một ước muốn của các sinh viên.
Giờ thì Cooliris tràn ngập các hồ sơ xin việc, vậy họ đã quyết định lựa
chọn các sinh viên nào vào làm? Thay vì đi qua một tiến trình chọn lọc hồ
sơ cặn kẽ, họ quyết định không quyết định gì cả. Họ thuê hầu hết tất cả mọi
người làm thực tập sinh. Điều này trao cho họ cơ hội để thấy từng cá nhân
làm việc, và tạo điều kiện cho các sinh viên trải nghiệm trong môi trường
của công ty. Từ đó, không chỉ Cooliris có cơ hội kiểm tra năng lực của các
sinh viên thực tập, mà các sinh viên còn trở nên quá hào hứng về các sản
phẩm đến nỗi họ trở thành người quảng bá cho cả các sản phẩm và công ty,
mang bạn bè của họ đến thực tập cũng như làm khách hàng của công ty.
Điều đó giúp tuyển mộ nhân tài và tạo dựng đà phát triển cho việc kinh
doanh của công ty.
Giờ đây Coolliris đang làm ăn thành công và họ vẫn tiếp tục bứt phá
khỏi các quy tắc. Họ hủy bỏ sự phân cấp giữa các thực tập sinh và các nhân
viên chính thức. Họ trao cho các thực tập sinh và các nhân viên chính thức.
Họ trao cho các thực tập sinh những dự án lớn và phải chịu toàn bộ trách
nhiệm về các kết quả. Dĩ nhiên vẫn có sự giám sát, nhưng các thực tập sinh
rõ ràng được quyền đưa ra các quyết định quan trọng. Ví dụ mục tiêu có thể
là gia tăng số lượng các trang web được Cooliris hỗ trợ thực hiện. Các thực
tập sinh không được bảo phải làm gì mà mỗi người đều được khuyến khích
tự thực hiện dự án của mình. Bằng cách này họ có thể dễ dàng thấy được
mỗi cá nhân có thể làm được điều gì và thưởng cho những ai làm việc xuất
sắc.