NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 103

Ở LÀNG NÀY KHÔNG CÓ KẺ TRỘM

Đamaxô về tới phòng vừa lúc gà gáy sáng lần thứ nhất. Ana, vợ anh

đang có mang sáu tháng, mặc nguyên quần áo và giày tất, ngồi trên giường
đợi anh. Ngọn đèn dầu hoả bắt đầu tàn. Đamaxô biết ngay là vợ anh đợi
mình suốt đêm không chợp mắt lấy một phút. Hơn nữa, do nhìn thẳng vào
mắt vợ mà anh biết ngay trong lúc ấy chị vẫn đang đợi. Anh ra hiệu an ủi
vợ nhưng chị không đáp lại. Dán đôi mắt đầy hoảng hốt vào bọc vải đỏ anh
mang trong tay, chị mím môi lại, người run lên bần bật. Đamaxô ôm lấy eo
lưng, lặng lẽ xốc chị đứng dậy. Người anh phả ra mùi mồ hôi chua loét.

Ana vẫn lo lắng, để mặc anh xốc mình đứng dậy. Chị ngả người về phía

trước, gục đầu vào bộ ngực mặc áo sơ mi kẻ sọc màu sặc sỡ, hai tay ôm lấy
thắt lưng chồng mà khóc cho tới khi bình tĩnh lại.

- Em đã ngủ rồi – Chị nói – Nhưng bỗng thấy cánh cửa mở toang và

người ta ném anh vào phòng, người bê bết máu.

Đamaxô khẽ đẩy vợ ra, đặt chị ngồi lại trên giường. Sau đó, anh để bọc

vải vào lòng chị rồi quay ra sân để tiểu tiện. Chị cởi nút cái bọc vải ra và
thấy trong đó có ba viên bi-a: hai viên trắng và một viên đỏ, viên nào cũng
tróc sơn nham nhở.

Đamaxô trở lại phòng thấy vợ đang mải mê ngắm mấy viên bi-a.

- Làm gì với cái của này? – Chị hỏi.

Anh nhún vai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.