NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 104

- Để chơi bi-a.

Anh buộc nút bọc vải lại rồi giấu nó ở đáy hòm cùng với cái nậy ổ khoá,

con dao và cây đèn pin. Ana mặc nguyên quần áo, nằm quay mặt vào
tường. Đamaxô chỉ cởi quần dài, nằm duỗi cẳng trên giường. Trong bóng
tối, phì phèo điếu thuốc lá, anh hồi tưởng cú mạo hiểm xẩy ra giữa đêm
hôm khuya khoắt, cố nhớ lại những tiếng động do mình gây ra trong số
những tiếng động khác. Anh cứ miên man nghĩ ngợi cho tới khi nhận ra vợ
mình đang thức:

- Em nghĩ gì thế?

- Chẳng nghĩ gì cả – Chị trả lời.

Giọng chị, vốn dĩ the thé, nay vì sợ hãi đã khản đặc lại. Đamaxô cố hút

thêm hơi thuốc rồi quẳng mẩu thuốc xuống sàn nhà đất.

- Chẳng có gì cả – Anh thở dài – Anh ở lì trong đó khoảng một giờ liền.

- Hú vía nhé, suýt nữa thì ăn đạn – Chị nói.

Đamaxô rùng mình, “Thật xúi quẩy”, anh nói trong lúc gõ đốt ngón tay

xuống thành giường gỗ. Anh sờ soạng tìm diêm và thuốc lá ở dưới sàn nhà.

- Ngu như lừa ấy – Ana nói – Anh nên hiểu rằng ở nhà em không thể nào

ngủ được. Cứ mỗi bận có động tĩnh ngoài đường là người nóng ran như lửa
đốt, tưởng như người ta mang xác anh về nhà này – Rồi chị kết thúc bằng
một tiếng thở dài ngao ngán – Để rồi kết quả là anh trở về với ba viên bi-a.

- Trong ngăn kéo chỉ còn đúng hai mươi xu thôi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.