NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 353

“TÔI ĐẾN CHỈ ĐỂ GỌI ĐIỆN THOẠI”

Một chiều mưa xuân, trong lúc một mình lái chiếc ôtô thuê về thành phố

Bacxêlôna, Maria đê la Lut Xecvantet bị hỏng xe ngay giữa hoang mạc
Mônêgrôt. Maria là một cô gái Mêhicô khoảng hai mươi bảy tuổi, xinh xắn
và đoan trang. Mấy năm trước đây cô có một tên nghe tựa như nghệ sĩ đa
năng. Cô đã lấy một tay cờ bạc, người mà ngày hôm đó cô sẽ đoàn tụ sau
chuyến đi thăm người thân ở Xaragôxa về. Sau một giờ ra hiệu cho các xe
ôtô và ôtô tải dừng lại để xin đi nhờ nhưng vô ích vì chúng cứ phóng như
bay trong bão tố về phía trước. Giữa lúc đó có một chiếc ôtô nhếch nhác
dừng lại và người lái ái ngại cho cô. Ông ta bảo rằng xe này không đi xa
lắm đâu.

- Không quan trọng – Maria nói – Điều duy nhất tôi cần lúc này là một

máy điện thoại.

Đúng thế và cô chỉ cần nó để báo trước cho chồng biết rằng cô sẽ về tới

nhà trước lúc bảy giờ tối.

Maria mặc chiếc áo khoác học trò và đi đôi giày vận lúc đi biển tháng tư,

tất cả đều sũng nước, nom cô tựa như một con chim ướt sũng lông. Maria
hết sức bồn chồn lo lắng vì thảm họa không mang theo chìa khóa xe ôtô.
Một người phụ nữ ngồi cạnh viên tài xế, có vẻ một nữ quân nhân nhưng lại
dịu dàng, trao cho cô một chiếc khăn tắm, một chiếc khăn choàng vai và
nhường cho cô một chỗ ở bên cạnh. Sau khi chờ cho quần khô đã, Maria
ngồi xuống, choàng khăn kín thân người. Cô định châm thuốc hút nhưng
bao diêm đã bị ướt rồi. Người phụ nữ ngồi bên cạnh cô cho lửa, và xin cô
một điếu thuốc trong số ít ỏi những điếu thuốc không bị ướt. Trong lúc họ
hút thuốc, Maria cũng cảm thấy thảnh thơi và giọng cô sang sảng át cả

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.