NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 355

- Ở đây có điện thoại chứ? – Maria hỏi.

- Đương nhiên – Người đàn bà nói – Ở đấy người ta sẽ chỉ cho cô.

Người đàn bà lại xin cô điếu thuốc nữa. Và cô đã trao cả số còn lại của

gói thuốc ướt. “Dọc đường thuốc sẽ khô”, cô bảo vậy. Từ trên cửa xe, bà ta
vẫy tay từ biệt Maria và gần như gào lên bà ta chúc cô: “May mắn nhé!”.
Xe ôtô rồ máy phóng đi không để cho bà ta có thêm thời gian.

Maria bắt đầu chạy ra phía cổng vào của tòa nhà. Với tiếng vỗ tay thật

mạnh, một nữ gác cổng ra hiệu cho cô dừng lại, nhưng bà ta buộc phải lên
tiếng quát to: “Đứng lại!”. Maria nhìn ngước lên qua chiếc khăn chùm đầu
và cô thấy đôi mắt lạnh như băng và một ngón tay trỏ kiên quyết ra hiệu bắt
cô phải nhập hàng. Cô tuân lệnh. Bây giờ đã ở phòng đợi trong tòa nhà,
Maria tách ra khỏi hàng và hỏi người gác cửa điện thoại ở đâu. Một nữ gác
cổng vỗ tay vào mông cô, buộc cô trở về hàng trong lúc nói với cô giọng
ngọt hơn đường:

- Người đẹp hỡi, về phía này, phía này mới có máy điện thoại cơ!

Cùng với những người đàn bà khác, Maria đi dọc theo một hành lang rợn

gáy và cuối cùng cô bước vào một phòng ngủ tập thể. Tại đây, những phụ
nữ phục vụ phòng đang thu lại các tấm khăn phủ giường và phân giường
nằm cho từng người. Một bà khác hẳn với những bà kia, người mà Maria
nhận thấy bà ta nom phúc hậu hơn lại có vẻ bề trên, đang điểm danh các bà
các cô mang phù hiệu may hẳn vào áo cộc trên nó có ghi rõ họ tên. Khi
đứng trước Maria, bà ta ngạc nhiên thấy cô không phù hiệu.

- Tôi đến cốt để gọi nhờ điện thoại – Maria nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.