NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 260

CHUYỆN BUỒN KHÔNG THỂ TIN ĐƯỢC

CỦA ÊRÊNHĐIRA NGÂY THƠ VÀ NGƯỜI BÀ

BẤT LƯƠNG

Êrênhđira đang tắm cho bà nội thì cơn gió bất hạnh của đời cô cũng bắt

đầu nổi lên. Căn nhà khổng lồ, tường đã lở vôi, vốn đã xiêu vẹo trong cảnh
cô đơn của hoang mạc, rùng mình ngay từ cơn gió giật đầu tiên. Nhưng
Êrênhđira và người bà đã quen với những nguy hiểm của thiên nhiên hung
bạo ấy, cho nên cả hai người, đang ở trong buồng tắm, cái buồng tắm được
trang trí bằng những chiếc lông công bện lại và bằng những bức khảm nổi
thường dùng trong các nhà tắm thời các Hoàng đế Xêda – hầu như không
nhận ra được sức gió mạnh tới mức nào.

Bà già, trần truồng và khổng lồ như một con cá voi, nằm trong chậu tắm

bằng đá hoa cương. Cô cháu vừa xấp xỉ tuổi mười bốn, dáng người mảnh
khảnh và quá ngây thơ so với tuổi của mình. Với cử động thong thả mang
vẻ kính cẩn, cô cháu tắm cho bà mình bằng thứ nước lá thơm mà cứ mỗi
bận dội nước xong, lá bám vào cái lưng nần nẫn, lá bám vào mái tóc ngã
màu cước, lá bám trên đôi vai vạm vỡ có xăm hình nhăng nhít với vẻ giễu
cợt của các thủy thủ.

- Đêm qua bà nằm mơ thấy mình đang chờ thư – người bà nói.

Êrênhđira, vốn chỉ nói khi thật cần thiết, hỏi bà:

- Bà nằm mơ vào hôm nào cơ?

- Vào ngày thứ Năm!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.