NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 265

- Nhớ cho đà điểu ăn nhé!

Người bà đã ngủ rồi, tuy nhiên vẫn ra lệnh cho cháu gái mình và cái nết

thức trong khi ngủ ấy của bà đã được cô cháu kế thừa. Êrênhđira nhẹ nhàng
bước ra khỏi phòng để làm nốt những công việc còn lại. Trong khi làm, cô
bé trả lời đầy đủ những lời dặn dò của người bà đã ngủ say.

- Cháu nhớ cho ngôi mộ của cha con Amađix uống nước nhé!

- Thưa bà, vâng ạ!

- Trước khi đi nằm cháu nhớ rằng tất cả các thứ vặt vãnh đâu đã vào đấy.

Bởi vì cũng như con người ấy mà, những đồ vật này sẽ khó chịu một khi nó
không được nằm đúng vị trí của mình.

- Thưa bà, vâng ạ!

- Nếu cha con Amađix có về thì bảo họ chớ vào nhà bởi vì đồng đảng

của Porphiriô Galăng đang rình giết họ đấy.

Êrênhđira thôi không trả lời nữa, bởi cô bé biết rằng bà mình đã ngủ rồi

và từ lúc này trở đi chỉ còn nói nhảm mà thôi. Sau khi đã kiểm tra lại tất cả
các then cửa, đã tắt đến những ngọn nến cuối cùng trong nhà, Êrênhđira
cầm lấy một cây đèn nến nơi phòng ăn để soi đường vào phòng mình. Bên
ngoài tiếng gió gầm rít từng chập, từng chập hòa nhịp với tiếng gáy vang
vọng và đều đều của người bà ở trong phòng.

Phòng riêng của cô bé cũng lộng lẫy tuy rằng nó không thể bì nổi với

phòng riêng của bà già. Trong phòng cũng bày la liệt những con búp bê
được cuộn bằng những mảnh vải, và những con vật làm bằng dây da,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.