NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 283

- Không phải. Đó là tên một người từng du lịch trên biển.

Êrênhđira vạch bộ ngực của Uylix hôn lên nó rồi khịt mũi ngửi.

- Ôi đẹp quá. Cứ như vàng ấy. À mà sao thơm thế, thơm mùi hoa quả.

- Mùi cam chín đấy!

Giờ đã hết lo, anh mỉm cười một cách hóm hỉnh:

- Để lừa thế gian, cha con anh mang nhiều chim trên xe tải. Thực tình

cha con anh mang cam lậu lên vùng biên giới.

- Cam không phải là hàng lậu.

- Nhưng những quả cam này lại là một hứ hàng lậu. Em có biết không,

mỗi quả cam này trị giá năm vạn đồng đấy.

Lâu lắm rồi lần này Êrênhđira mới bật cười:

- Gớm! Anh phịa chuyện mà mặt cứ tỉnh bơ đi. Rõ ghét!

Cô ấy trở nên thành thật và hay nói, cứ như thể tính ngây thơ trong trắng

của Uylix không những khiến cô thay đổi tính tình mà còn thay đổi cả tư
chất nữa. Người bà, nằm cách xa họ bao lăm, vẫn tiếp tục nói nhảm:

- Cũng vào thời kỳ này, khoảng đầu tháng Tư, người ta mang cháu tới

nhà. Nom cháu cứ y hệt con thằn lằn cuộn trong bông ấy. Amađix bố cháu,
lúc ấy còn trẻ và đẹp trai, sướng như điên rồi phái người đi kiếm cho được

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.