NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 327

GIÓ BẤC

Chỉ một lần tôi nhìn thấy cậu ta ở Bôccaxiô, một tiệm nhậu thời thượng

ở Bacxêlôna, một ít giờ đồng hồ trước cái chết thảm hại củ cậu ta. Cậu ta
đang bị một nhóm thanh niên người Thụy Sỹ cố tình theo đuổi để đưa đi
vào lúc 2 giờ sáng kịp dự lễ bế mạc cuộc liên hoan ở Cađakêt

[28]

. Lúc ấy đã

là 11 giờ đêm và khó khăn lắm mới phân biệt được bọn họ bởi vì đàn ông
và đàn bà giống nhau y hệt: đều đẹp đẽ với thân hình có eo và mái tóc vàng
óng ả dài mượt mà. Cậu ta chưa quá tuổi hai mươi. Tóc cậu ta toàn là
những lọn tóc xoăn nhoáng bóng dầu nhờn. Nước da cậu ta vàng nhợt
nhưng mỡ màng, vốn là thứ nước da của các cậu con trai vùng biển Caribê
bị các bà mẹ bắt phải đi lại trong bóng râm. Ánh mắt cậu ta hấp dẫn làm
nao lòng các cô gái Thụy Sỹ và có thể có cả vài chàng trai nước này. Bọn
thanh niên Thụy Sỹ đặt cậu ta ngồi lên trên quầy bán hàng và hát cho cậu ta
nghe những bài hát đang được ưa thích cùng với những nhịp vỗ tay giòn
giã hòa theo cốt để thuyết phục cậu hãy đi cùng với họ. Cậu ta sợ hãi trình
bày cho đám thanh niên này nghe cái lý do mình không thể đi tới đó được.
Có ai đó gào to lên để yêu cầu họ hãy để cho cậu ta được yên. Một trong số
những người Thụy Sỹ ấy cười sặc sụa đã trả lời ông ta:

- Cậu ta là của chúng tao – Anh ta cũng gào to – Chúng tao tìm thấy cậu

ta trong thùng rác đấy!

Cùng với một nhóm bạn sau khi nghe bản giao hưởng cuối cùng do

David Oistrakh trình tấu ở nhà hát Nhạc giao hưởng Paula, tôi bước vào
tiệm nhậu này trước đó một ít phút và tôi rợn gai gà trước thái độ vô nhân
đạo của những người Thụy Sỹ. Bởi vì lý do của cậu ta là thiêng liêng. Cậu
ta đã sống ở Cađakêt cho đến tận mùa hè năm trước, nơi người ta thấy cậu
ta hát những bài hát vùng đảo Antidat trong một quán căng tin thời thượng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.