NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 98

MỘT TRONG NHỮNG NGÀY NÀY

Ngày thứ Hai sáng ra ấm áp và không mưa. Đông Aurêliô Excôva, một

người trồng răng không bằng cấp, người chuyên dậy sớm vào lúc 6 giờ đã
mở cửa hiệu trồng răng. Bác mở tủ kính rút ra hàm răng giả còn cắm trên
khuôn thạch cao và đặt lên bàn một mớ dụng cụ đồ nghề xếp theo thứ tự từ
lớn đến nhỏ như thể người ta bày đặt chúng trong một cuộc triển lãm. Bác
mặc chiếc áo sơ mi kẻ không cổ được cài kín phía trên bởi một chiếc cúc
mạ vàng và một chiếc quần có hai đai cao su giữ lấy. Bác gầy gò, vẻ
nghiêm nghị, có cái nhìn như cái nhìn của người điếc, mà đôi lúc đã bộc lộ
đúng hoàn cảnh của mình.

Khi đã bày biện đủ đồ nghề trên chiếc bàn làm việc, bác kéo cái máy mài

đến bên cạnh chiếc ghế lò xo rồi ngồi xuống bắt đầu công việc mài răng
giả. Hầu như không bận tâm đến công việc đang làm, bác đạp hoài chiếc
máy mài ngay cả khi không dùng đến nó.

Lúc 8 giờ hơn, bác dừng tay ngắm bầu trời qua khung cửa và nhìn hai

con diều hâu vẻ đăm chiêu đậu trên nóc nhà hàng xóm. Bác trở lại công
việc với ý nghĩ trời sẽ đổ cơn mưa trước bữa cơm trưa. Tiếng gọi giật giọng
của đứa con trai mười một tuổi kéo bác quay về với thực tại.

- Cha!

- Gì thế?

- Ngài xã trưởng hỏi cha có nhổ răng cho ngài không?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.