NGÀI ĐẠI TÁ CHỜ THƯ - Trang 100

Bác quay chiếc ghế lò xo về phía cửa, một bàn tay tỳ lên mép ngăn kéo

có khẩu súng lục. Viên xã trưởng xuất hiện ngay ở bậu cửa. Má phải đã
được cạo râu nhẵn nhụi nhưng má trái sưng vù và tấy đỏ, vẫn còn hàng râu
tua tủa đã năm ngày chưa cạo. Người trồng răng đọc thấy những đêm đau
đớn dằn vặt trong đôi mắt ủ rũ của viên xã trưởng. Bác khép ngăn kéo và
với giọng nhẹ nhàng nói:

- Mời ngồi!

- Xin chào ông!

- Chào ngài! – Người trồng răng đáp lời.

Trong lúc người trồng răng luộc dụng cụ nhổ răng, viên xã trưởng dựa

đầu lên tấm tựa của chiếc ghế lò xo và cảm thấy dễ chịu hơn. Căn phòng
lạnh giá. Đó là một cửa hàng nghèo nàn: một chiếc ghế gỗ cũ, một máy mài
răng, và một tủ kính đựng các chai lọ bằng sứ. Đối diện với ghế là một cửa
sổ có tấm rèm vải cao bằng tầm người. Khi viên xã trưởng cảm thấy người
trồng răng đến gần mình, vội miết gót giầy xuống sàn nhà và há hốc miệng
ra.

Đông Aurêliô Excôva xoay mặt y ra phía có ánh sáng. Sau khi quan sát

kỹ chiếc răng đau, bác cẩn thận dùng các ngón tay giữ hàm răng của người
bệnh.

- Nhổ vậy thôi, không cần phải gây mê đâu – Bác nói.

- Vì sao?

- Bởi vì đã lên mủ rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.