NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 10

Mỗi khi nghe được chuyện xưa Diệp gia công tử trường kiếm giang hồ,

Diệp Tri ở sâu trong phủ đệ đều tươi cười, trong nụ cười có vô vàn sự kiêu
ngạo và khen mừng.

“Ca ca, huynh đang cười trộm gì vậy?”

Diệp Tri đang đắm chìm trong suy nghĩ của mình, đột nhiên bị một tiếng

hô to này làm bừng tỉnh, hắn nâng mắt nhìn, tràn đầy kinh ngạc, “Lạc Lạc,
muội đã trở lại?”

Diệp Lạc nghiêng người dựa trên cửa, ngón tay gõ gõ, “Đúng vậy, đại

tiểu thư Diệp gia bỗng dưng đã trở về.”

Diệp Tri “Xì” cười, tinh tế đánh giá thần sắc của nàng, bỗng nhiên, lông

mi hơi nhíu, “Sao lại gầy thế?”

Diệp Lạc sờ sờ mặt, “Làm gì có gầy, ca không biết là như vậy mới tốt

sao?”

Diệp Tri vẫy vẫy tay, Diệp Lạc ngoan ngoãn bước lại, ngồi ở bên

giường, nắm lấy tay ca ca nhẹ nhàng xoa gò má.

“Lạc Lạc nhà ta, gầy quá.”

Chỉ là một câu đơn giản, nước mắt Diệp Lạc bỗng nhiên rơi xuống.

Trên đỉnh núi Thương Vụ, một ngày đêm nào đó, nàng không khóc;

Không quay đầu ngoảnh lại mà rời đi, nàng không khóc;

Nhưng, ca ca, vì sao huynh chỉ nói một câu, muội lại khóc?

“Lạc Lạc?” Diệp Tri hoảng hốt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.