NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 1001

Lúc này ta mới hiểu được, cô cô mang Quân Tử đi để làm gì. Lại uống

thêm chén nước nữa, rồi mới nói: “Cô cô, người đừng áp bức Quân Tử quá,
đệ ấy mới mười bảy tuổi.”

“Ừ, đúng là nó mới mười bảy tuổi.” Cô cô đột nhiên nhớ ra cái gì, nhìn

ta, hai mắt tỏa sáng: “Thiên Hạ, cháu đã hai mươi rồi nhỉ?”

Ta cảm thấy lạnh cả người, cảnh giác nhìn cô cô: “Đúng vậy.”

Lúc này, Tinh Dương thúc bưng cái cốc, yên lặng dịch ra mấy bước.

Cô cô đứng lên, kích động nói: “Thiên Hạ, đi thôi, chúng ta về kinh,

ngay lập tức.”

Lại là ngay lập tức, ta có dự cảm không tốt lắm: “Làm gì ạ?”

“Thiên Hạ của chúng ta phải thành hôn chứ. Về xem xem có cô nương

nào thích hợp không.”

Ta ném chén đi: “Cô cô, đột nhiên cháu nhớ ra, cháu còn có chút việc,

cháu đi trước nhé.” Vừa dứt lời, ta liền chạy đi. May quá, ta còn chưa kịp
mang đồ xuống, bây giơg đúng là bớt việc.

Đương nhiên, ta không biết là cô cô ở sau lưng cười rất đắc ý: “Nhóc

con, xem cháu lần sau còn dám giúp dượng cháu tới tìm ta không.”

Ta mất nửa năm luôn ở ngoài xử lý việc của Diệp gia, không dám về

kinh. Tuy biết là cô cô sẽ không ép ta cưới người ta không yêu. Nhưng với
tính cách của cô cô, thì ai biết sẽ làm ra việc gì chứ?

Có khi nào sẽ đưa ta một cô nương, để ta bồi dưỡng tình cảm không?

Ta lắc đầu, quyết định không cần tự mình dọa mình.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.