NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 109

Thân thiện vô cùng, làm cho người khác tâm tình thoải mái, dù là Tô

Thành đạm bạc nghiêm túc cũng toát ra ý cười thản nhiên, “Ngươi viết cái
gì đó?”

Diệp Lạc tự đắc cầm quyển sách trên tay, “Ta đang chép lại các vị sư

phó và các phẩm quan của sao Hàn Lâm viện.”

Tô Thành đi qua, nhìn trong chốc lát, trầm giọng nói, “Ngươi định làm

gì?”

Diệp Lạc sờ sờ đầu, “Muốn xem xét rõ tình huống, tránh đắc tội với

người ta mà không biết.”

Tô Thành đương nhiên biết tình cảnh của nàng, nhưng nghe được lời

này cũng không nhịn đượ buồn cười, “Thái tử điện hạ ngươi cũng dám đắc
tội, còn có ai là ngươi không dám đắc tội nữa!”

“Aiz, tại ta còn trẻ chưa hiểu chuyện thôi.” Diệp Lạc ngượng ngùng

cười.

Tô Thành cũng không nói thêm nữa, bản thân đi thong thả về phòng, lại

đi thong thả trở ra, ném cho nàng một quyển tập, “Đây là danh sách quan
viên Hàn Lâm viện, còn có những người được tiến cử, ngươi từ từ xem.”

“A, cám ơn đại nhân, cám ơn!” Diệp Lạc tất nhiên là vui không tự kìm

hãm được.

“Đại nhân, hình như ngài đặc biệt thích Diệp Tri này!” Người hầu Tiểu

Ấn đi theo Tô Thành rất nhiều năm, chưa bao giờ thấy ông hậu đãi người
mới vào Hàn Lâm viện như thế.

“Ừ!” Tô Thành đáp, cũng không ngẩng đầu lên.

“Ngài không sợ đắc tội thái tử gia sao?”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.