NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 173

Nghe nói, hỉ yến của thất hoàng tử ngày ấy có một đại kỳ cảnh, đó là Lễ

bộ thị lang Diệp Tri hì hục vùi đầu ăn, hưng phấn rung đùi đắc ý, mà thái tử
điện hạ bên cạnh lại ngồi đờ người yên lặng, vẻ mặt cứng ngắc, nhiều lần
thất thần.

Đêm đó, trên đường về nhà, Diệp Lạc vừa đi vừa hát.

Phong Gian Ảnh ở phía sau liên tục hô nhỏ, “Tiểu Diệp Diệp, ngươi nói

lung tung như vậy, nếu xảy ra chuyện, nhất định sẽ là chuyện không may.”

Diệp Lạc lại nghĩ tới vẻ mặt bực bội của Quân Hoằng, tâm tình càng tốt,

tiểu tử kia dám cùng nàng đấu, hừ!

“Công tử, chả lẽ ngài không nhận ra nguy cơ gì à? Sau đêm nay, thế lực

của thất hoàng tử sẽ không đơn thuần như trước nữa.” Phong Gian Ảnh
không đành lòng đả kích nàng, nhưng thật sự không nhìn nổi vẻ mặt thoải
mái của nàng, không thể không nhỏ giọng nhắc nhở.

Diệp Lạc vươn hai tay đón gió đêm, chạy vài bước mới quay đầu lại,

“Phong Gian, ngươi không muốn chứng kiến ư, sự kiên trì của một người
có thể đạt được kết quả gì? Khi hắn gặp được càng nhiều khó khăn khổ sở
hơn cả trong sự tưởng tượng, hắn sẽ tiếp tục kiên định với lựa chọn ban đầu
hay là hối hận biết vậy nên thỏa hiệp từ đầu?”

Nàng cười lớn, “Sự kiên trì của ta vĩnh viễn cũng không thỏa hiệp, cho

nên ta muốn nhìn xem, sự kiên trì của một nam nhân, có thể có kết quả thế
nào.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.