NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 244

– Đoán không ra.

– Hắn nói, đẹp thì rất đẹp, nhưng có thể sánh bằng một phần vạn của

tiểu thư sao?

Diệp Lạc há miệng thở dốc, khó khăn gượng cười.

Ninh Tương Vân không để ý tới vẻ mặt của nàng, tiếp tục nói.

– Người hầu gái của ta bèn hỏi hắn, tiểu thư kia là ai, sao có thể đánh

đồng cùng với quận chúa. Hắn nói, đúng, tiểu thư sao có thể đánh đồng
cùng với quận chúa, sau đó đi thẳng mà không quay đầu lại. Sau này ta mới
biết được, thì ra vị tiểu thư trong lời hắn nói chính là lệnh muội Diệp Lạc.

– Ồ, vậy thì chờ sau khi Diệp Tri đến Hoa Gian quốc, nhất định phải hỏi

hắn có hay không biết xá muội đang ở đâu.

Có lẽ là do đã tháo được nút thắt trong lòng, thời gian tiếp theo, Ninh

Tương Vân rõ ràng là thả lỏng hơn rất nhiều, còn vừa nói vừa cười.

Đến buổi tối, Diệp Lạc trợn tròn mắt nằm một lúc lâu, bên ngoài mưa

rền gió dữ đã ngừng lại, yên tĩnh đến mức khiến cho người ta hoảng hốt.

Bỗng nhiên, lỗ tai của nàng giật giật, vội vàng xoay người ngồi dậy.

Cẩn thận lắng nghe hồi lâu, nàng nắm lấy áo choàng phi ra ngoài cửa.

Vừa mở cửa ra, đã bị Diệp Tinh Dương ôm vào trong ngực.

– Công tử, người không sao chứ?

Trong không khí có hơi nước cùng mùi bùn đất, còn lẫn theo mùi máu

tươi nồng đậm, sắc mặt Diệp Lạc trở nên khó coi.

– Mau đi xem Thái tử!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.