NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 274

– Vì Diệp Lạc?

Nghe đến cái tên này, sắc mặt Phong Phi Tự thoáng nhu hòa đi.

– Thê tử của ta sẽ là nàng, cũng chỉ có thể là nàng.

Ninh Tương Vân nở một nụ cười thoải mái.

– Vương gia, bại bởi tình yêu của ngài, ta cũng coi như tâm phục khẩu

phục. Có điều, ta không thể có được Vương gia, Vương gia cũng không thể
có được Diệp Lạc, nàng đã lập gia đình sinh con. Uổng cho ngài cả đời anh
minh sáng suốt, đối với tình yêu này, chung quy cũng chỉ là công dã tràng.

Phong Phi Tự nhìn nàng, cất tiếng cười to.

– Sao có thể là công dã tràng? Ninh Tương Vân, ngươi chỉ quen biết ta

trong mấy tháng ngắn ngủn, đã nhất quyết vì ta mà ruồng bỏ cố quốc của
chính mình, huống chi là Lạc Lạc, người mà ta toàn tâm toàn ý trân trọng
suốt mười năm qua.

Hắn thu lại nụ cười, đôi mắt phượng lộ ra tình cảm nồng nàn.

– Từ lần đầu tiên gặp gỡ năm nàng bảy tuổi, không rõ vì sao ta đã coi

nàng là đối tượng để mình chăm sóc bảo vệ. Trong suốt mười năm qua,
nàng luôn luôn được ta yêu thương che chở, tình yêu này đã trở thành một
loại thói quen. Cho nên, sự ỷ lại cùng tình cảm của nàng đối với ta, đã xâm
nhập xương tủy, dung nhập vào máu. Muốn nàng xoá nhoà đi tất cả, trừ phi
là nàng chết.

Ánh mắt Ninh Tương Vân dừng trên người hắn.

– Ngươi không tin ta ư? Là chính mồm ca ca của nàng nói cho ta biết.

Phong Phi Tự xoay người sang chỗ khác.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.