NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 273

Một bên mặt hoàn mỹ không tì vết, càng làm nổi bật bên mặt dữ tợn còn

lại, nửa bên mặt kia không bôi thuốc, đã bắt đầu lở loét.

Nghe được tiếng bước chân đang tiến lại gần, nàng mở mắt ra, trong mắt

vẫn hiện ra một bóng dáng cao lớn như tùng như trúc, vẫn là phong thái cử
chỉ tao nhã hơn người xưa kia.

Nàng lạnh lùng nhìn hắn, đáy lòng lại vô hạn bi thương.

Vì sao ra đến nông nỗi này, khi nhìn thấy hắn, nàng vẫn không thể kìm

được rung động trong lòng?

– Vì sao? – Cho dù phải chết, nàng vẫn muốn hỏi.

Phong Phi Tự không quan tâm đến câu hỏi của nàng, như thể hành động

nhẫn tâm tuyệt tình đối với nàng vốn là chuyện đương nhiên.

– Ngươi muốn nói cho ta biết chuyện gì về sư muội?

– Vậy trước đó ngài hãy trả lời ta, vì sao? – Ninh Tương Vân nhìn hắn.

– Ngài có biết tình cảm của ta dành cho ngài sâu đậm tới mức nào

không? Chỉ cần là thứ ngài muốn, ta đều giúp ngài lấy được, vì sao lại đối
xử với ta như thế? Cho dù ngài muốn khơi mào chiến tranh giữa Dực quốc
và Sùng Hưng, ta cũng sẽ giúp ngài. Với khả năng của ngài, sao không thể
nhìn ra được, cưới ta còn có lợi hơn giết ta hàng trăm lần? Phong Phi Tự, ta
đã suy nghĩ rất lâu nhưng vẫn không thể hiểu được.

– Thật ra rất đơn giản. – Môi Phong Phi Tự mỉm cười nhưng lời nói lại

vô cùng lạnh lẽo.

– Ngươi dám mơ tưởng đến thứ không thuộc về người, cho nên ngươi

phải chết.

Ninh Tương Vân dường như đã hiểu ra.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.