NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 272

– Tiểu thư nắm chặt tay hắn, dùng thân mình che chắn cho hắn. Ngoài

ra, tiểu thư như thể đã nhìn ra vị trí cung thủ của chúng ta, mỗi một lần di
chuyển đều che kín tầm ngắm của họ.

Phong Phi Tự từ từ siết chặt nắm đấm.

– Nàng phái ra thị vệ thân cận nhất của mình tới bảo hộ Quân Hoằng, lại

còn lấy thân mình che chở cho hắn, bảo hộ hắn rời đi?

– Vâng!

“Rầm!” một tiếng, Phong Phi Tự một chưởng đập xuống bàn.

– Vương gia! – Minh Các sợ hãi kêu lên một tiếng, vội vàng xông về

phía trước, nhưng đã quá muộn, trong những mảnh vụn gỗ có lẫn theo máu
đỏ kích thích thị giác.

Để Minh Các băng bó cho mình, Phong Phi Tự nhắm mắt.

– Ninh Tương Vân đâu?

– Khuôn mặt đã bị huỷ, được thị vệ của nàng liều chết cứu ra, đã bị

người của ta bắt được và nhốt trong lao.

– Nhốt trong lao làm gì? Giết!

– Nàng nói nàng muốn gặp ngài.

– Không gặp!

– Nàng nói nàng có chuyện liên quan đến tiểu thư muốn nói cho ngài. –

Minh Các thật cẩn thận trả lời.

Phong Phi Tự nghe vậy mới mở mắt.

Trong địa lao âm u lạnh lẽo, Ninh Tương Vân đang ngồi trên chiếu.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.