NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 283

Phong Phi Tự nhắm mắt, trong đầu không thể nào xoá nhoà hình ảnh

nàng không chút do dự nhảy xuống vách núi sâu thăm thẳm.

– Với thân thủ của nàng, những mũi tên kia vốn không thể gây thương

tổn đến nàng, nàng vì sao lại muốn nhảy xuống? Nàng biết rõ ta tuyệt đối sẽ
không làm nàng bị thương , vì sao cứ nhất định phải đẩy chính mình vào
nguy hiểm như thế. Nàng nếu thật sự, thật sự…… – Nàng nếu thật sự rời đi,
bảo hắn làm thế nào sống tiếp?

– Vô Nhai, từ đầu tới cuối, người ta đối phó đều là Quân Hoằng, nàng vì

sao phải làm như vậy? – Hỏi Vô Nhai, cũng là hỏi chính mình. Lúc trước,
khi ở trong rừng phát hiện thấy hùng kiếm có cảm ứng mạnh mẽ, nhưng
làm thế nào cũng không tìm thấy người, trong lòng hắn đã thấy bất an. Lập
tức chia binh làm hai đội, một đội tiếp tục tìm người trong rừng, một đội
mai phục trên đường đi Dực quốc. Không ngờ nàng lại vứt bỏ Tinh Nguyệt
kiếm, trong một khắc đó, vạn tiễn xuyên tâm cũng không đủ để hình dung
nỗi đau của hắn.

– Vương gia! – Ngày hôm sau, cuối cùng Vô Nhai đã chịu mở miệng.

– Khi nhìn thấy người ngày hôm qua, trên mặt tiểu thư đã hiện lên vẻ

khiếp sợ. Việc người dùng Tinh Nguyệt kiếm để cảm ứng vị trí của nàng,
tiểu thư nhất định đã nghĩ tới.

– Nhưng người ta nhằm vào không phải là nàng.

Vô Nhai cúi đầu.

– Vương gia, Tinh Nguyệt kiếm không phải dùng như vậy. – Tuy yêu

thương nàng, nhưng vẫn lợi dụng nàng.

Phong Phi Tự xoay người lại nhìn hắn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.