NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 291

Diệp Lạc cực kỳ hoảng hốt, nhìn bốn phía, một người cũng không có.

Không biết đang ở đâu, cũng không thể bỏ một mình Quân Hoằng ở lại.

Hai tay Diệp Lạc vẫn đang đỡ Quân Hoằng, nhưng nàng chỉ là một nữ tử,
võ công dù có cao cường đến đâu thì cũng không đủ khả năng để nâng một
nam nhân có chiều cao cân nặng đều vượt xa nàng lên, hơn nữa lúc này
nam nhân đó còn đang hôn mê bất tỉnh.

Diệp Lạc rút kiếm bên hông Quân Hoằng để cắt mấy nhánh hải tảo trong

nước, lại vừa nhìn Quân Hoằng, vừa chặt mấy nhánh cây trong khu rừng
gần đó, đóng qua loa thành một cái cáng, đỡ Quân Hoằng lên trên rồi kéo
đi.

Đi một đoạn lại đặt Quân Hoằng xuống, chạy lại xoá sạch dấu vết.

Cứ lặp đi lặp lại như thế vô số lần, chờ tới khi nàng kéo được Quân

Hoằng đến gần một gốc cây, hai tay và vai đều rỉ máu.

Thật vất vả trộn xong dược cầm máu, Diệp Lạc khẽ cắn môi, một tay đè

lại phía sau lưng hắn, một tay dùng sức rút mũi tên ra. Máu phun ra, bắn
tung tóe lên mặt nàng, nóng hổi tanh nồng.

– Mẫu hậu, đau quá! – Quân Hoằng vô thức hô một câu.

Diệp Lạc rơi nước mắt, đôi tay nhanh chóng cầm máu bôi thuốc cho

hắn.

– Không đau, sẽ lập tức hết đau thôi, không đau, không đau.

Quân Hoằng cau mày, chỉ không ngừng lặp lại từ “Đau!”

Diệp Lạc lau nước mắt, nhẹ nhàng cầm lấy tay hắn.

– Rất nhanh sẽ hết đau, đừng sợ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.