NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 336

Quân Hoằng bèn cúi đầu, nhanh nhẹn đút cơm vào miệng, còn Diệp Lạc

ở bên này thì đưa tay xoa bóp bắp đùi đau nhức, nhìn một bên sườn mặt của
Quân Hoằng đang ăn cơm, không nhịn được muốn thở dài.

Nàng thầm nghĩ, nam nữ khác biệt, hiện tại nàng hiểu sâu sắc lời này.

Vị thái tử điện hạ này mới bị mất máu, lại còn vừa bị trúng tên, liên tục

phi ngựa trong suốt mấy ngày mà vẫn sinh long hoạt hổ, tối qua còn hồn
nhiên hỏi nàng muốn thi cưỡi ngựa không? Xương sống thắt lưng nàng lúc
ấy đã muốn rụng rời, nghiến răng nghiến lợi, hận không thể lôi hắn xuống,
đạp cho mấy phát để tiết nỗi bất bình trong lòng.

Nhưng lý trí chung quy vẫn thắng xúc động, lúc đó nàng lạnh lùng liếc

hắn một cái, sau đó nói.

– Nếu điện hạ còn có nhiều tinh thần đến vậy, chi bằng ngày mai dậy

sớm một chút để lên đường đi.

Sau đó, bỏ lại hắn trở về phòng ngủ.

Đi cùng Quân Hoằng, dù có gấp đến thế nào cũng không thể không để ý

tới thân thể cùng an nguy của hắn, cho nên khi nhóm ba người Diệp Lạc
đuổi tới biên quan, đã là mười hai ngày sau.

Diệp Tinh Dương đã sớm mang theo đại quân đóng quân ở biên quan, từ

xa nhìn thấy đoàn người của Diệp Lạc, hắn lập tức phóng ngựa như bay
đến. Nhìn tư thế phi thân xuống ngựa của hắn, Diệp Lạc âm thầm đảo cặp
mắt trắng, tên Tinh Dương này vĩnh viễn không thể giống như Kinh Hồng,
quan tâm thiệt hơn, nàng quyết đoán chuyển hướng ngựa, lui xuống phía
sau Quân Hoằng.

Diệp Tinh Dương thấy động tác của nàng, có chút sửng sốt, rồi lập tức

chuyển ánh mắt lên người Quân Hoằng, quỳ một gối xuống.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.