NGẠI GÌ HUÝT SÁO MÀ TỪ TỪ ĐI - Trang 409

Màn đêm buông xuống, một đám người ăn cơm rất cẩn thận.

Ngoại lệ duy nhất là hai bàn của bọn Diệp Lạc. Chuyến đi này Diệp Lạc

mang theo hai mươi thị vệ đều là tinh anh trong phủ, đối với tiểu thư nhà
mình đương nhiên là tin tưởng tuyệt đối. Trông thấy tiểu thư ăn cơm chậm
rãi, là biết là tâm trạng nàng rất tốt, vì thế ăn cơm ăn thịt cũng rất thoải mái.

Ngay cả Quân Phúc chiêu đãi mọi người ở bên cạnh cũng liên tục nghi

hoặc nhìn sang.

Quân Hoằng nhìn Diệp Lạc cách hắn hai bàn, thấy nàng ăn rất vui vẻ thì

cũng cúi đầu chuyên tâm ăn cơm.

Phong Gian Ảnh đang hăng hái chiến đấu với một miếng sườn xào chua

ngọt, dùng giọng nói mơ hồ không rõ hỏi: “Công tử, đêm nay thu thập bọn
họ như thế nào? Tên Quân Phúc kia vừa nhìn là đã thấy thiếu người dạy dỗ
rồi.”

Hắn thật sự ghi thù đấy. Vì ,Quân Phúc chậm chạp không sắp xếp cho

bọn họ gặp Vương gia, hại công tử ngày nào cũng phải trèo lên nóc nhà,
hắn cũng không thể không đi theo nuôi muỗi.

Cứ nghĩ tới da thịt bóng loáng như ngọc của hắn bị đốt sưng vù, hắn lại

cảm thấy hắn nên ghi hận trong lòng.

Diệp Lạc chậm chạp uống một ngụm canh: “Còn chưa nghĩ ra!”

“Khụ khụ khụ!” Một cục xương rơi xuống cổ hắn, xuống không xuống

được, bị nghẹn nên mặt hắn đỏ bừng. Diệp Lạc thở dài, tay vỗ sau lưng hắn:
“Ngươi sao thế, lớn như vậy rồi còn bị hóc xương?”

Vất vả nuốt xuống xong, Phong Gian Ảnh hoảng sợ nhìn nàng chằm

chằm mất một lúc.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.